Trong Kinh Pháp Cú có câu!
Ý dẫn đầu các pháp, Ý làm chủ, Ý tạo
Nếu với ý ô nhiễm, nói lên hay hành
động
Khổ não bước theo sau, như xe ,
chân vật kéo
Hoặc
Ý dẫn đầu các pháp, Ý làm chủ, ý tạo
Nếu với ý thanh tịnh, nói lên hay
hành động
An lạc bước theo sau, như bóng, không
rời hình
Quả thật như vậy, trong đời sống
ngày nay với hoàn cảnh xã hội ngày một phát triển văn minh, nói và làm phải
thực tế, không thể sống chỉ biết dựa vào một cái gì huyền bí như thuở xưa được.
Như việc xem tướng, bói quẻ coi cho mọi người, hay xem ngày tốt, ngày xấu, khởi
hành, hướng nhà… Theo như các vị là đúng hay không đúng?
Hôm nay, tôi xin luận bàn vài việc
như sau; Thí như có người vừa sanh ra đời, gặp ngày tốt, tháng tốt, năm tốt,
giờ tốt, nuôi nấng đến lúc trưởng thành, vì một lý do nào đó hành động người
này không tốt, vậy người này có thoát khỏi tù đày không?
Lại có người sinh ra đời cùng ngày,
cùng tháng, cùng năm, cùng giờ, vậy tại sao? Có người giàu, lại có kẻ nghèo
cùng khốn khó. Vậy là lỗi do đâu???
Lại có người sanh ra đời vào ngày
xấu, tháng xấu, năm xấu, giờ xấu nhưng người này biết tu tạo phước lành, luôn
gặp được điều may mắn đến. Vậy là do gì?
Nếu nói như vậy, người xem tướng là
ai, mà dám quyết định ngày giờ cho mọi người. Quý vị là chủ nhân cho mọi hành
động, tạo tác, từ đời này sang đời khác. Nếu nói người biết được ngày tốt, xấu,
sang hèn…thì tại làm sao không giúp chính bản thân mình giàu trước, rồi ban
phước cho mọi người, để cứu nhân sinh. Vậy người có biết được tuổi thọ của mình
bao nhiêu không? Người bệnh tật ốm đau sao đi tìm thầy thuốc chi nữa…! Đức Phật
Ngài dạy cho chúng sanh, Gieo nhân nào thì gặt kết quả đấy, Nghiệp chúng ta tạo
thì chúng ta phải gánh chịu. Nghiệp báo được chia làm ba; một là hiện báo, hiện
đời này làm nghiệp lành, nghiệp dữ, hiện trả quả báo khổ hay vui trong đời này.
Và có câu; Đời xưa trả báo thời chầy(lâu). Đời nay trả báo một giây nhãn tiền.
Hai là sanh báo, hoặc kiếp trước làm nghiệp rồi, đời sau chịu quả báo. Ba là
tốc báo; trước mắt gây việc bèn thấy quả báo. Và có câu;
“ Giả sử bá thiên kiếp, sở tác nghiệp bất
vong.
Nhơn duyên hội ngộ thời, quả báo hườn tự thọ”.
Nghĩa là:
Ví dầu trăm ngàn kiếp, mình làm việc
chi cũng chẳng mất,
Nhơn duyên lúc
gặp gỡ, quả báo lại mình chịu
Các bạn thấy Nhân Quả nhà Phật nói
có căn nguyên và gốc rễ, không nói hai lời cũng
chẳng nói khác. Thí như đại địa
sơn hà, các giống cây lớn nhỏ không đồng đều nhau, hình dạng cũng khác nhau.
Nên nhân quả của mỗi cây cũng khác nhau. Con người chúng ta cũng sanh trong một
thái dương hệ, màu da, giọng nói, cách sống cũng khác nhau, nhưng điều bị khổ
về sanh, già, bệnh, chết, có ai không đi qua quy luật đó không? Tất cả điều bị
Vô thường chi phối, nên Phật dạy chúng ta tu, để thoát luân hồi. Còn như muốn
biết đời trước đời sau thì Phật dạy;
Dục tri tiền thế nhân
Kim sanh thọ giả thị
Yếu tri lai thế quả
Kim sanh tác giả thị
Nghĩa là;
Muốn biết nhân đời trước
Nhìn
vào quả đang thọ
Muốn biết quả đời sau
Nhìn vào việc đang làm
Trong Bài Học Ngàn Vàng của cố Hòa
Thượng Thích Thiện Hoa có nói;
“ PHÀM LÀM VIỆC GÌ, TRƯỚC PHẢI XÉT
KỶ HẬU QUẢ CỦA NÓ ”