Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Tản Mạn Bụi!

Một bình trà ấm đất tử
Nâng bình pha ấm lệ mưa sa.
Hương thơm quyện toả, thâm giao kết,
Nhấp nháp chén trà vị ngọt ngon!

Đâu rồi ngày ấy ai ơi,
Mẹ Cha khuya sớm tảo tần nuôi con!
Mẹ tôi người đã già rồi,
Cha tôi người đã tuổi ngoài bảy mươi!
Vu Lan gợi nhớ tình thâm,
Lo tu, lo học đền trăm ơn này!

Sáng nay ta thức dậy,
Miệng nở nụ cười tươi.
Như hoa sen hé nở,
Làm an lạc cho đời!

Buổi sáng thức dậy chén Trà,
Nhìn quanh thành phố nhà nhà khắp nơi!
 Buổi sáng thành phố nghĩ ngơi,
Bụi thì đàm đạo, làm thơ tặng đời!
Kính chúc chư vị thảnh thơi,
Ung dung ngồi uống, Trà chơi với đời!

Một sớm mai ta thức dậy,
Sương lam phủ mái nhà!
Hồn nhiên nhìn hoa lá,
Vạn vật vui cả ngày!

Nụ cười hé lộ trên môi,
Tâm tư sao lại rối bời vậy ta!
Có điều gì, thì nói ra,
Cho lòng cởi hết như là đổi thay!
Một mai nắng sớm mưa dài,
Hao mòn thể xác, thế nào báo ơn!
Chúc bạn ngày mới vui vẽ!

Bình nguyên sáng sớm chim ca hót,
Độc ẩm bình trà với Phật thôi!
Bao nhiêu phiền muộn tiêu tan hết,
Thảnh thơi ngồi uống chén trà thôi!

Chổi kia quét sạch bụi trần ai,
Khiêu đèn trí tuệ bát nhã đài.
Một Niệm sáng soi nào thế giới,
Ba nghìn muôn loại thảy mong nhờ!

Sáng nay uống một chén Trà,
Thả  nhìn sông nước, lẫn lá hoa,
Buông tâm nghĩ tưởng đời là mộng,
Quay về chánh niệm uống trà thôi!

Sáng nay ta thức dậy,
Nhìn thấy ông mặt trời,
Hiện hữu quanh đời ta,
Với chim hót ríu rít,
Cùng nắng vàng sáng soi!
Ta thở vào thở ra,
Miệng nở nụ cười tươi,
Quanh ta và mỗi người
Ai cũng biết tươi cười!
Ngày mới mời bà con!
Cùng vui vẻ nhau hoài!
Cười là hạnh phúc nha!

Cuộc đời như giấc mộng,
Như quán trọ cuộc đời,
Thoảng một chút hơi thở!
Còn gì là của ta?
Sao không chịu nhìn lại,
Để bố thí cúng dường,
Là Phước Điền tối thượng!

Tiền Tài danh vọng chi chi,
Lao tâm nhọc trí tại vì yêu thân!
Có thân nên biết tu thân,
Ngày sau nhẹ bước Thăng trầm do ta!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét