Hạt mưa róc
rách trong đêm,
Trôi đi hạt
bụi, về miền xa xuôi!
Về với đất mẹ
Vĩnh Long,
Bay đi xa
tít, Thăng Long hà thành!
Còn đâu lưu
luyến ân cần,
Còn đâu ngày
ấy, ân cần mẹ ơi!
Bây giờ con
đã xa xôi,
Ơn sâu chưa
trả, nghĩa bồi nào quên!
Con đi là để
tạo nên,
Dựng nên đạo
nghiệp, trường tồn Phật ơn!
Mẹ ơi! Niệm
Phật hết lòng,
Là con với Mẹ
ở chung một nhà!
Con đi là để
xuất gia,
Noi theo
nguyện lớn Phật Đà độ sanh!
Vì tất cả
lợi chúng sanh,
Xa cha, xa mẹ
con đành bay xa!
Nhớ thương
cha mẹ đã già,
Cầu xin Đức
Phật hộ trì chúng sanh!
Bụi con dù có
tử sanh,
Ra thành trăm
mảnh vẫn không quên người!
Đêm nay mưa
lại rã rơi,
Cho hồn đất
mẹ, bời rời thương con!
Con đi biền
biệt nước non,
Mẹ ở lại nhà,
nước mắt hoà cơm!
Kính chúc chư
vị bà con,
Lo tu đạo đức
phước còn mẹ cha!
Mẹ tôi người
đã bảy mươi,
Vẫn thương
hạt Bụi nhỏ nhoi, còn khờ!
Bụi mong tất
cả mọi người,
Làm người con
hiếu, trời người kính thương!
Nam Mô A Di
Đà Phật
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét