Sáng nay bụi thức dậy,
Nhìn thấy ông mặt trời,
Ông mặt trời nói rằng;
Hạt bụi quá nhỏ nhoi,
Không ai nhìn ai ngó.
Chỉ có mặt trời soi,
Hạt bụi tuy nhỏ nhoi,
Nhưng vẫn có ba mẹ,
Ba bụi thật là to,
Mẹ bụi thật là lớn.
Ba bụi là mặt trời,
Mẹ bụi là mặt đất.
Chỉ vì bụi ham chơi,
Nên ở xa ba mẹ.
Hạt bụi nhớ ba mẹ
Vu lan về bụi nhớ,
Hai đấng sinh thành tôi
Người đã già lắm rồi!
Nhớ thương hạt bụi lắm,
Lâu lắm chưa về thăm,
Hạt bụi nhớ hai người.
Bụi ở với mẹ thôi.
Còn cha thì soi sáng
Chỉ dẫn đường bụi đi
Nơi nào là đất mẹ
Là có hạt bụi tôi,
Đi khắp thế gian này,
Mẹ vẫn thương tôi nhất.
Cha tôi vẫn như vậy!
Dõi bước trần con đi.
Con nguyện sống thương yêu,
Tất cả ai đang sống,
Vì nhân loại, mọi người.
Với tinh thần hỷ xã,
Bao dung và thứ tha
Cùng bè bạn, đệ huynh.
Như bà con quyến thuộc,
Sống chung một mái nhà,
Xin đừng giận với nhau,
Để tạo ra niềm vui,
Là hạnh phúc hiện tại
Mãi mãi là an vui
Kính chúc mọi người thôi!
Nhớ thương ba mẹ nhé
Người sinh thành ra tôi,
Cũng như các anh em,
Hòa thuận mà vui sống,
Tạo thế giới hòa bình,
Từ nhà ra xã hội
Rồi khắp cả tây đông
Cả bầu trời an lạc!
Nam mô a di đà phật!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét