Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Lễ Phật !

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

Mùa Thu Nhớ Mẹ!



Thu về lòng dạ xôn xao,
Bâng khuâng nhớ mẹ năm nào nhai cơm.
Cho ăn, cho bú hao mòn,
Ơn dày nghĩa nặng con nào dám quên!
Chín năm sau con lạy mẹ,
Lạy cả hồng trần, kinh kệ à ơi!
Hôm nay con đã lớn rồi,
Nghĩ về ba mẹ lệ rơi đôi hàng!
Đạo Hiếu theo cả thế gian,
Lo cho cha mẹ đàng hoàng là xong.
Con thì nghĩ lại chưa xong,
Làm sao báo đáp, cái công sinh thành?
Theo gương Phật Tổ nối dòng,
Giúp sao cha mẹ khỏi vòng khổ đau!
Xin cha mẹ hãy hướng về,
Quy Y Tam Bảo tựa kề Pháp Vương!
Xa rời trần cấu vấn vương,
Vượt lên sáu nẽo, con đường lạc an!
Được như thế con mới an,
Đáp đền ơn cả, vạn an muôn loài!



Quán Trọ Đời Tôi!



Cuộc đời như giấc mộng,
Với ngày đêm bất tận.
Ta như lữ khách đến,
Trọ nơi thế giới này!
Thời gian có ngắn dài,
Sao tính toán đủ điều,
Bày nhiều chuyện hơn thua.
Để tranh đấu thị phi,
Cuối cùng nào có được.
Vô thường được tất cả,
Cười chúng ta ngu dại.
Sao không chịu nhìn lại,
Để tranh đấu chính mình.
Hôm qua và ngày mai,
Niềm vui và khổ đau.
Điều nào chứa đựng nhiều!
Buông lung và chánh niệm,
Làm an lạc cho đời.
Là khách trần phải biết,
Sao lại sanh não phiền.
Để tự mình đau khổ,
Cái chết đến lúc nào.
Có hẹn gì với ai?
Sao không lo buông xã,
Cái Ngã của tự thân!
Để có nụ cười tươi,
Là niềm vui lớn nhất!
Kính mong cho tất cả,
Bà con cùng họ hàng.
Khắp cả tây lẫn đông,
Điều là bà con cả,
Học tha thứ bao dung.
Lắng lòng nghe hiểu thấu,
Tạo thế giới hoà ái!
Vui vẽ với nhau hoài, 
Quán trọ thật an lành!
A Di Đà Phật!

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

Nhớ Thương!



Hạt mưa róc rách trong đêm,
Trôi đi hạt bụi, về miền xa xuôi!
Về với đất mẹ Vĩnh Long,
Bay đi xa tít, Thăng Long hà thành!
Còn đâu lưu luyến ân cần,
Còn đâu ngày ấy, ân cần mẹ ơi!
Bây giờ con đã xa xôi,
Ơn sâu chưa trả, nghĩa bồi nào quên!
Con đi là để tạo nên,
Dựng nên đạo nghiệp, trường tồn Phật ơn!
Mẹ ơi! Niệm Phật hết lòng,
Là con với Mẹ ở chung một nhà!
Con đi là để xuất gia,
Noi theo nguyện lớn Phật Đà độ sanh!
Vì tất cả  lợi chúng sanh,
Xa cha, xa mẹ con đành bay xa!
Nhớ thương cha mẹ đã già,
Cầu xin Đức Phật hộ trì chúng sanh!
Bụi con dù có tử sanh,
Ra thành trăm mảnh vẫn không quên người!
Đêm nay mưa lại rã rơi,
Cho hồn đất mẹ, bời rời thương con!
Con đi biền biệt nước non,
Mẹ ở lại nhà, nước mắt hoà cơm!
Kính chúc chư vị bà con, 
Lo tu đạo đức phước còn mẹ cha!
Mẹ tôi người đã bảy mươi,
Vẫn thương hạt Bụi nhỏ nhoi, còn khờ!
Bụi mong tất cả mọi người,
Làm người con hiếu, trời người kính thương! 
Nam Mô A Di Đà Phật

Hơi Thở !

Mỗi ngày như mỗi ngày,
Anh luôn nhớ về em.
Em là bầu trời nhỏ,
Tuy không ở gần anh.
Mà lúc nào cũng nhớ,
Em luôn là hơi thở.
Cho sức sống đời anh,
Mỗi lần em mĩm cười.
Như gió thổi mát anh,
Mỗi lần em hôn anh.
Như nắng chiếu cỏ cây!
Mỗi lần ta gặp nhau,
Nhìn lại hiểu và thương.
Làm sao tìm gặp được,
Với bầu trời thiếu em.
Như cỏ cây thiếu nước,
Như mặt đất trống không.
Như bầu trời đen tối,
Như vì sao soi sáng.
Làm cuộc sống tự tin,
Ta bước giữa bầu trời,
Vui sống và cống hiến.
Ban tặng hết mọi người,
Tình người thật bao la!
Làm ta vui cuộc sống,
Giữa người và với người!
Như bà con quyến thuộc,
Anh cảm ơn nhiều lắm!
Cuộc đời đã tặng anh,
Hạt Bụi nhỏ quây quanh!
Giúp người hiểu và thương,
Có gì hơn cuộc sống.
Là hơi thở chính mình!
Là niềm vui lớn nhất,
Có ai xa được em!
Là người chưa biết sống,
Giờ hãy tập sống nhé!
Chúc mọi người an vui!
Luôn tìm lại chính mình,
Là phút giây tuyệt vời!
A Di Đà Phật

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

Chúa và Phật



Chúa và Phật đều có trong ta!
Mở miệng ra là hoa thơm ngát,
Dạy cho ta làm tốt cuộc đời,
Chỉ vì ta tâm ích kỷ vậy thôi!
 Hảy cùng nhau xây đắp cỏi đời,  
Cho niềm tin Chúa Phật trong tôi!
 Cả thế giới đều vui sống tốt
 Cho hoà bình thế giới lạc an!