Tu là chánh niệm hiện ra,
Tu là sửa lại cái ta hơn
nào.
Tu là làm lại cái nào,
Hay tranh, hay đấu, lãng
sao tối ngày.
Bây giờ niệm Phật thì hay,
Không còn phiền muộn,
vui chơi suốt ngày.
Ăn uống cần kiệm hằng
ngày,
Lo cho tín thí phước nào
được tăng.
Không thì ba nghiệp lỗi lầm,
Ăn năng không kịp, thăng
trầm sao đây?
Bây giờ nghĩ lại thì hay,
Lỗi lầm không có, phước dầy thiện nam!
Tu là không được tham
lam,
Dứt trừ hôn ám, qúy tàm phải răn?
Tu là sửa lại nói năng,
Làm cho người thích, phước
tăng mỗi ngày.
Tu là sửa lại cái tai,
Nghe điều đạo đức, trong
ngoài điều yên.
Tu là dẹp tánh quàng
xiên,
Nói lời hòa nhã, ngồi liền chỉnh chu!
Người mới tu nên gắng giữ,
Tu lâu rồi phải giữ đủ
tam y.
Tu là sửa lại tướng đi,
Khoan thai nhẹ bước, việc
gì gấp đâu?
Tu như thể được làm dâu,
Kính trên nhường dưới, như hầu Phật thôi!
Việc đời không được nói
chơi,
Dễ lầm tư tưởng, dễ rơi
lắm àh!
Buông tâm nhớ nghĩ chuyện
nhà,
Xa Phật, cách Pháp vậy
mà không tu!
Tối ngày sơn phếch lộng
dù,
Công danh, sự nghiệp, ngục
tù mở ra.
Bao nhiêu nghiệp chướng
tạo ra,
Phần mình lảnh lấy, ai mà chiụ thay!
Kính mong Bồ Tát các
Ngài,
Hiện thân cứu vớt, các
loài sinh linh.
Hôm nay đảnh lễ cầu xin,
Chư Phật chứng giám, tội
tình tiêu tan!