Ngày
qua, ngày lại, qua ngày,
Năm
năm, tháng tháng, đường dài ta đi.
Ta
đi với nghiệp thức gì?
Để
thành thiên cổ tiếc gì nữa không?
Hay
là uổng kiếp trống không,
Trở
thành sâu mọt, hóa lông khắp mình.
Khuyên
người, cũng lại khuyên mình
Khéo
tu thì nổi, chơn tình là đây.
Được
thân người đâu há dễ,
Lở
lầm một chút ê hề mặt ai?
Xét
ra trong trắng bên ngoài,
Kính
mong các bạn trong ngoài,
Cùng
nhau thức tỉnh, đêm ngày gắng tu.
Làm
lợi ích gắng công phu,
Lở
làng một chút tội dù cũng tiêu.
Bằng
không đại chúng nhớ điều
Làm
gì gặt nấy, sớm chiều mà thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét