Người đời thấy
Lợi thì ham,
Chút mồi
Danh Lợi dính tay,
Ai hay nắm lấy,
đọa đày thân tâm.
Còn Ta sao lại
bước nhầm,
Họa chi của
bạc, ngấm ngầm vào Ta.
Tính lắm thì
cũng bôn ba,
Đêm nằm một
gối, tội ra sau này.
Khuyên người,
cũng lại khuyên Ta,
Đừng nên vướng
mắc, cửa nhà tạm không.
Cái có mà nắm
cái không,
Mình gieo,
mình gặt, trong vòng khổ nhân.
Thôi thì tự
độ là xong,
Bao giờ
thoát khỏi, đục trong mới là.
Trở về lại độ
Ta Bà,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét