Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Thương Phận Bụi!

Bụi là hạt bụi nhỏ nhoi,
Chẳng ai được ngó, lại còn xăm soi!
Loài người có nghĩa lắm ôi,
Sao còn dẫm đạp, bụi con giữa đời!

Bụi con tuy phận đói nghèo,
Cũng có tình nghĩa, làm nên cỏi trần!
Một trần cộng lại thành nhân,
Thành ra quả đất, nuôi trồng trần gian!

Cớ sao người lại phủ phàng,
Đem chia bụi nhỏ ngỡ ngàng vậy thôi!
Bụi này với bụi nơi nơi,
Thì đâu có khác vậy người thương ai?

Thương ai thế lực đủ quyền,
Thương ai bạc xấp, luồng quyền cuốn cui!
Bụi thì bay đậu khắp nơi,
Trên thì bụi ở dưới thời người mua!

Bụi Danh vào mắt đắng cay,
Bụi tài, bụi sắc thương thay cho đời!
Bụi ăn bụi ngủ khắp nơi,
Người thì quỳ lụy bụi cho dính mùi!

Ai ơi nghĩ lại đời người,
Bao năm giả hiệu có gì thật đâu!
Chúc cho người lại quay đầu,
Hồi tâm phản chiếu, ngõ hầu cứu an!

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Mưa Bụi!

Mưa Bụi!

Sáng nay bụi thức dậy,
Nhìn thấy hạt mưa bay,
Nhiều hạt mưa nhỏ nhít,
Theo gió bay khắp nơi!

Bụi thấy đời mình nhỏ,
Giống hạt mưa không khác,
Cũng là hạt bụi bay,
Khắp nơi và khắp nơi!

Bụi nhìn thấy cõi đời,
Con người với con người,
Sao tranh nhau đủ điều,
Còn nhiều chuyện hơn thua!

Cũng là hạt bụi cả,
Nào có tranh đấu ai,
Cuối cùng đều giống nhau,
Sao không biết yêu thương!

Để một mai vô thường,
Bạn và tôi cũng thế,
Lời nói có gì đâu,
Sao đả thương đồng loại!

Có ai biết ngày mai,
Cái chết đến khi nào,
Lo toan và chứa nhóm,
Bao phiền muộn bên người!

Sao không chịu nhìn lại,
Sống tốt và khoan dung,
Học hỷ xã khiêm nhường,
Niềm vui được dâng đời!

Bụi ơi! Nên nghĩ lại,
Phần Con nhiều hơn Người,
Là bụi dại lắm thôi,
Bụi nhớ lời bụi nhé!

Bụi ơi! Nên xét lại,
Phần Người hơn phần Con,
Giống người hơn rồi đó,
Gần Phật không não phiền!

Với ai biết nhìn lại,
Soi sáng từ tâm này,
Hạnh phúc đến với bạn,
Là hạnh phúc mọi người!

Biết lắng nghe chia sẽ,
Hạnh phúc nhân làm đôi,
Bụi lòng không còn nữa,
Ngọc sáng thực hiện rồi!

Chúc các bạn và bụi,
Thực hành hạnh hỷ xã,
Biết soi sáng chính mình,
Là Phật Di Đà hiện!

A Di Đà Phật

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Nghĩ Lại!

Chào các bạn! Trong cuộc đời có nhiều cái lạ lắm! Cổ nhân từng dạy rằng;
" 118. Khi nóng giận, bạn thấy tốt hay xấu? Nếu thấy xấu thì tại sao không vất bỏ đi mà khư khư giữ lấy làm gì? Bạn cho rằng mình thông minh và trí tuệ, vậy thì dại chi mà giữ những của nợ ấy? Có lúc tâm sân hận có thể làm cho cả nhà  gây gỗ nhau và làm cho bạn khóc suốt đêm; sau đó vẫn còn hậm hực và đau khổ. Nếu bạn thấy được sự đau khổ của sân hận thì  hãy vất bỏ đi. Nếu không chịu vất bỏ thì nó sẽ gây đau khổ cho bạn dài dài, chẳng lúc nào ngừng nghỉ. Thế gian đau khổ này là như vậy đó. Nếu bạn biết rõ nó, bạn sẽ giải quyết được mọi khó khăn."
"135. Người trí quán sát người khác, nhưng quán sát với trí tuệ chứ không phải với si mê. Quán sát với trí tuệ có thể học hỏi nhiều, nhưng quán sát với si mê thì chỉ tìm thấy lỗi của người khác mà thôi."
Cũng vậy! Ngày nay chúng ta học thì phải hành, cần quan sát chính mình nha các bạn! Chớ để cho Tâm Điên Đảo, Tưởng Điên Đảo, Kiến Điên Đảo làm cho bạn là con Rối của đời nhé!

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

Nhớ Quê Nhà!


Trời trong gió mát quê nhà,
Nhớ cha, nhớ mẹ, con đà biệt tăm!
Nhìn chiều ánh xế dương tà,
Nhớ về quê mẹ ruột con đau lòng!
Lòng này, lòng nghĩa bằng sông,
Bằng trăm sông lớn, Mẹ trông con về!
Mẹ ơi! Nước chảy đôi bờ,
Nước bao nhiêu giọt, con khờ khắc ghi!
Công người sinh nở khai thì,
Mà Bụi lại ở nơi thì xa xăm!
Mẹ ơi! Mấy độ xuân xanh,
Con chưa Hiếu Nghĩa bặt tăm bến bờ!
                         

Vịnh Quê Nhà!
Bụi con dù có xa người,
Vẫn mang dòng máu của người sinh con!
Con đi vì Pháp cho đời,
Cho người giải ngộ cuộc đời quyết tu!
Cuộc đời vốn dĩ thường vô,
Bỏ đi hết thảy có  còn gì không?
Vậy thì còn có hư không,
Là còn bụi ở trong dòng thời gian!

Mẹ Tôi!

Dù cho đi khắp đất trời,
Cũng không đếm hết công người sinh ra!
Mẹ cha khuya sớm tảo tần,
Cho con cái chữ công danh với đời
Một mai cha yếu mẹ già,
Chén cơm bát nước, kỷ trà ai dâng!
Ngày xưa ta đói mẹ chăm,
Bây giờ sao tính tháng năm mẹ già?
Con ơi! Hảy nhớ điều này,
Nếu con hiếu nghĩa, ngày sau có phần!
Nếu mà ăn ở vô ngần,
Ngày sau không có cái phần cho con!
                             Quét Bụi Trần