Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Thương Phận Bụi!

Bụi là hạt bụi nhỏ nhoi,
Chẳng ai được ngó, lại còn xăm soi!
Loài người có nghĩa lắm ôi,
Sao còn dẫm đạp, bụi con giữa đời!

Bụi con tuy phận đói nghèo,
Cũng có tình nghĩa, làm nên cỏi trần!
Một trần cộng lại thành nhân,
Thành ra quả đất, nuôi trồng trần gian!

Cớ sao người lại phủ phàng,
Đem chia bụi nhỏ ngỡ ngàng vậy thôi!
Bụi này với bụi nơi nơi,
Thì đâu có khác vậy người thương ai?

Thương ai thế lực đủ quyền,
Thương ai bạc xấp, luồng quyền cuốn cui!
Bụi thì bay đậu khắp nơi,
Trên thì bụi ở dưới thời người mua!

Bụi Danh vào mắt đắng cay,
Bụi tài, bụi sắc thương thay cho đời!
Bụi ăn bụi ngủ khắp nơi,
Người thì quỳ lụy bụi cho dính mùi!

Ai ơi nghĩ lại đời người,
Bao năm giả hiệu có gì thật đâu!
Chúc cho người lại quay đầu,
Hồi tâm phản chiếu, ngõ hầu cứu an!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét