Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

Quán Trọ Thế Gian!

Nhà cửa này, 
Dường như không được an!
Bởi vì sao?
Chiến tranh, bệnh tật hành!
Con bất hiếu,
Trộm cắp, của vua quan!
Chúng ta nghĩ,
Nếu như nhà tranh đất!
Hoặc như nhà,
Bằng bê tông, cốt thép!
Cao hơn thế,
Bằng vàng rồng tốt đẹp!
Vậy ta chọn,
Nhà gì để ở đây?
Các thứ khổ,
Có chừa ai thoát khổ!
Từ những nhà,
Tranh đất, cốt thép, vàng?
Vậy sao ta,  
Còn vương vấn lụy phiền!
Ba nhà đó,
Chỉ là nơi ở trọ!
Gia tài ta,
Dính mắt bởi lòng Tham!
Chạy theo nó,
Bán cả thời gian quý!
Bỏ Chân Như,
Chạy theo dòng uế trược!
Nên ngày nay,
Vẫn chìm ngập rừng già!
Cạm bẫy đời,
Trói trong vòng tham ái!
Danh là chi,
Sắc tài, lợi lộc gì?
Cho thân khổ,
Trăm năm là dài lắm!
Mong ai đó,
Sớm tìm ra sự sống!
Tháng ngày còn,
Hạnh phúc mãi bình yên!
Cầu già trẻ,
Thảnh thơi và an lạc!

Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015

Ngã Ai!

Cảm ơn đời,
Cho ta vấp ngã đau!
Để kinh nghiệm,
Mặt trắng đen của người!
Lòng giả dối,
Như đêm dài tăm tối!
Học được gì,
Khi Phật Ma do ta!
Bởi đảo điên,
Nên chuốt cả lụy phiền!
Ham danh vọng,
Chôn mình nơi núi cấm!
Đã bao phen,
Vùi lấp tánh chơn như!
Nhờ Phật tổ,
Soi đường dẫn bước đi!
Vậy mà con,
Lặn hụp mãi ái chi!
Bao phen đã,
Thay da rồi đổi thịt!
Lúc làm vật,
Lại làm người điên dại!
Sống mơ hồ,
Chết lại hồ đồ hơn!
Đường danh lợi,
Trói vào ngã thị phi!
Đến một ngày,
Ta về nơi viễn xứ!
Than thân này,
Sớm chẳng chịu lo tu!
Bã công danh,
Tàn hại những người hiền!
Rồi hơi thở,
Không vào ra gì nữa!
Khổ đời sau,
Với nghiệp thức tạo mang!
Vay trả nợ,
Khổ đau mình tự chịu!
Ham những gì?
Chỉ đống thịt tro tàn!
Cho là phải!
Tất cả điều là phải!
Cho là trái,
Điều gì cũng trái hết!
Rồi đến lúc,
Nhân quả chẳng tha đâu!
Kính mong bạn,
Quay đầu cho kịp nhé!

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2015

Thế gian, gian đến thế!

Ngày càng thấy việc sát sanh,
Gian tham trộm cấp, tà dâm nhiều rồi!
Ấy thời mạc pháp suy đồi,
Nói dối, xảo trá đầy vơi đủ màu!
Anh em bè bạn với nhau,
Cùng là quyến thuộc, nỡ nào xuống tay!
Rượu nhập tứ đại thì bay,
Họa hoạnh cửu kiết, phong tai đổi thời!
Phật dạy tu thiện thì thôi,
Bỏ năm điều ác tuổi đời lại tăng!
Nếu còn điều ác không ngăn,
Tuổi thời lại giãm, ác tăng không dừng!
Kiếp đời tuổi thọ mười mươi,
Đến lúc quỷ dữ, nhập người thế gian!
Bởi xưa ác quỷ không nanh,
Do tâm làm ác, của trần thế ra!
Bây giờ lừa gạt người ta,
Biến tướng tật đố, ganh đua hại người!
Ai ơi! Nghĩ lại đời thôi,
Vô thường tứ đại, chuyển quay muôn chiều!

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

Mọi Thứ Sẽ Qua!

Cuộc đời ư,
Chỉ xem bạn còn thở,
Nếu hết rồi,
Chỉ là thân xác thui,
Còn gì đâu?
Gia đình và hạnh phúc!
Danh vọng àh,
Chỉ là tuồng ảo ảnh!
Lắm người theo,
Chết để nấm mồ xanh!
Bạn bè tôi,
Có lợi nó theo tui!
Còn hết lợi,
Chạy mau cho rảnh nợ!
Sống còn thế,
Ai ơi! Mau tỉnh lại!
Bả công danh,
Tàn hại kẻ trung thành!
Tham lợi dưỡng,
Làm nô lệ cái thân!
Còn gì đâu,
Niềm vui sống giả hiệu!
Cuộc sống thế,
Biết dừng lại trò chơi!

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Bí quyết cải tạo tướng mệnh ( ST)

Khuôn mặt xinh đẹp cũng là một loại phúc báo. Dù là phúc báo gì đều có căn nguyên của nó, giống như tài phú đến từ bố thí, cúng dàng, tôn quý đến từ khiêm cung, khuôn mặt xinh đẹp đến từ dịu dàng lương thiện. Đến trung niên, tướng mạo đã đi vào ổn định, cũng là thể hiện của tính cách một người.

 Nhiều người khoan hậu có khuôn mặt có phúc, người dịu dàng lương thiện có khuôn mặt xinh đẹp. Người thô bạo, vẻ mặt hung dữ; rất nhiều phụ nữ trung niên lão niên có phẩm tính không tốt, vẻ mặt thường cay nghiệt, cũng gọi là tướng bạc mệnh, khắc chồng. Thật ra, tướng mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu của quá trình tu tâm và hành động lâu dài; cũng vì vậy, tướng mạo sẽ biểu lộ ra vận mệnh tương lai của một người. Xem tướng là một loại tích lũy kinh nghiệm, tướng tùy tâm sinh, từ mặt biết tâm, từ tâm biết mệnh.

Thật ra, tướng mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu của quá trình tu tâm và hành động lâu dài;
Vậy nguồn gốc khuôn mặt tuổi thiếu niên, thanh niên ở đâu? Đặc thù của tướng mạo có quan hệ với sự di truyền của bố mẹ, như màu da màu tóc, nhưng khuôn mặt dáng người cùng tiên thiên có quan hệ, mức độ xinh đẹp là dựa theo những đời trước mà bố thí.

Nửa đời trước của một người, là ảnh hưởng từ kiếp trước, nửa đời sau, chính là tự mình. Vậy mới nói, sau khi đến trung niên, cần phải chịu trách nhiệm với hành vi của chính mình.
Lòng từ bi cũng là một yếu tố quan trọng. Người có thiện tâm, thường từ trong ra ngoài tản mát ra một loại hào quang, càng khiến người thuận mắt, càng ngày càng thích tiếp xúc. Mà người ích kỷ, giảo hoạt, so đo, tất khó nhìn, thậm chí xấu xí; cho dù may mắn có khuôn mặt đẹp đẽ, thì trên mặt cũng sẽ dần hiện ra một vài chỗ khiến người không thích, người ta thường nói khuôn mặt không có duyên, chỉ lần đầu gặp hơi thuận mặt, tiếp xúc nhiều liền không còn thuận nữa.

Xin hãy tin rằng, tướng mạo là có thể từng bước thay đổi đấy! Nhất là một khuôn mặt xinh đẹp sẽ từ trong ra ngoài tản mát ra một lực hấp dẫn, khiến người gặp bất tri bất giác sinh lòng mến mộ. Nhiều khi, xinh đẹp hay không, chính là từ tâm mà nhìn, “Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi” chính là đạo lý này, tức là nhìn người mình yêu càng nhìn càng thấy đẹp.

Vì vậy, muốn có dung mạo đẹp, trước cần nội tâm đẹp!
Một, người cam tâm tình nguyện chịu thiệt, lại nhận được càng nhiều. Người có thể chịu thiệt, nhân duyên nhất định sẽ tốt, nhân duyên tốt, cơ hội tự nhiên sẽ nhiều. Mỗi người khi còn sống, có thể nắm bắt một hai lần cơ hội là đủ!

Hai, người thích chiếm phần hơn, cuối cùng chẳng chiếm được bao nhiêu, nhặt được một ngọn cỏ, mất đi một rừng cây. Người mà vừa đến lúc tính tiền liền kiếm cớ đi việc khác hoặc móc hoài không ra tiền, cơ bản đều là những người không có thành tựu gì.

Ba, người có ánh mắt tiểu nhân, tâm địa nhỏ hẹp. Lúc bạn bè hội tụ, nói ra ba câu, đều không thoát khỏi chuyện cá nhân, người này chính là ốc sên chuyển thế, nội tâm hư không, ích kỷ. Trong nội tâm chỉ có chuyện nhà mình, những chuyện khác liền không liên quan đến anh ta.

Bốn, chỉ có tiếc duyên mới có thể tục duyên, tức là vun bồi duyên phận. Trên đường đời, nhiều người chúng ta gặp, thật ra đều có duyên mới gặp được nhau, hơn một nửa người thân chính là bạn tốt trong đời trước, còn bạn tốt thì hơn một nửa là người thân trong đời trước, mang đến phiền muộn cho bạn vì hơn một nửa là người bạn đã từng gây tổn thương. Vì vậy cần nhớ: Đối xử tử tế với người thân, quan tâm người bên cạnh, khoan dung những người làm bạn tổn thương, vì đây đều là nhân quả.

Năm, nội tâm vô khuyết gọi là phú, có thể bao dung người khác gọi là quý. Luôn vui vẻ không phải là một loại tính cách, mà là một loại năng lực.
Sáu, biện pháp giải quyết phiền muộn tốt nhất, chính là quên nó đi.

Bảy, tiếu khán phong vân đạm, toại đối vân khởi thì (cười nhìn gió mây nhạt, ngồi trông áng mây trôi).

Không giành là từ bi, không biện là trí tuệ, không nghe là thanh tịnh, không nhìn là tự tại, tha thứ là giải thoát, biết đủ chính là buông.
Tám, nội tâm không loạn, không khổ vì tình, không sợ tương lai, không giữ quá khứ.

Chín, kiếp này, bất kể thứ gì cũng sẽ không mang đi được, vậy nên hãy sống với hiện tại, cười với hiện tại, và hãy ngộ ngay bây giờ!

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

Mộng Trần

Là mộng luôn dễ tan,
Nên chánh niệm đêm ngày!
Biết thực hành hạnh xã,
An lạc nơi đây rồi!

Lòng người luôn sâu thẳm,
Tham dục quá nhiều đời!
Làm khổ mình và người,
Đời nay và đời sau!

Nếu ai cầu Thần Danh,
Là chuốt thêm khổ đau!
Bởi Ngã kiến lớn dần,
Gần hố sâu tội lỗi!

Đêm ngày luôn nối nhau,
Mỗi việc cần quán niệm!
Cái chết đến khi nào,
Để tâm luôn khô héo!

Ngay giờ phút này đây,
Biết thực đời giả hiệu!
Tinh tấn suốt đêm ngày,
An lạc ngay đây rồi!

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2015

Cúng Sao Nặng!


Đầu năm cầu cúng ông sao,
Ngoài trời cầu khấn, đứa nào nghe theo!
Việc làm lời nói thanh tao,
Giúp người bằng cả, tay nào thiện tâm!
Ông sao ổng nói người Trần,
Cầu gì mà được, thiện nhân cho đời!
Giúp cho bá tánh đổi dời,
Tu nhân tích đức, đời đời bình an!
Ông sao ổng muốn trần gian,
Bớt tham, bớt muốn giàu sang nhất rồi!
Người trần cứ vậy làm thôi,
Ít ăn, bớt uống, lòng tôi cho rồi!
Người trần tham vọng bao nhiêu,
Khổ thân, nhọc trí, tội nhiều từ đây!
Mong cho Trần thế đổi thay,
Gắng tu việc thiện, nghiệp dày cũng tiêu!
Họa hoạnh chẳng thích tiền nhiều,
Mua may, cầu lộc, ác nhiều bằng không!
Thiện tâm ở tại trong lòng,
Luôn làm lợi ích,  cháu đông đời đời!

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

Tâm Làm Đường

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Kính thưa các bạn!
Đầu năm lễ Phật đi chùa,
Làm đường tạo Phước bốn mùa bình an!
Xuân sang thì bắt cầu làng,
Làm đường tích Phước họ hàng cùng vui!
Kính mong các bạn tu bồi,
Tu nhân tích đức lần hồi giàu Nhân!
Nhân này, nhân nghĩa tình thâm,
Nhân thành quả phước, cháu châm học hành!
Thiện tâm đâu phải xa gần,
Đủ duyên thì tạo, góp phần điểm tô!
Cuộc sống có bột thêm hồ,
Có công góp sức, có hồ trộn thêm!
Con đường không phẳng chủng chiêm,
Như tâm không đẹp, mới cần điểm tô!
Nét gạch, nét phết, nét tô,
Tạo thành chữ đẹp, phải tô, phải mài!
Chữ Tâm luôn ở trong ai,
Nói có ngoài miệng, sợ sai đường tà!
Chi bằng bớt chút tiền nhà,
Xây lòng đạo đức, đường nhà đẹp xinh!
Lại mong hàng xóm chung tình,
Xây đời, xây đạo đường xình sạch thôi!
Việc phúc xây dựng tô bồi,
Thập phương tiến cúng, cho đời bình an!
Nhân dân tâm phát cúng dàng,
Xây đường tạo phúc, Phước ban dân lành!


Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

Việt Nam!


Cuối năm một chuyến thiện duyên,
Gieo trồng hạt giống bồ đề nở hoa!
Hoa đời, hoa đạo là hoa,
Hoa trong giác ngộ, đóa hoa tuyệt vời!

Hà Giang, Mèo Vạc ngược xuôi,
Đồng Văn, Lũng Táo đơm hoa dâng đời!
Sảng Tủng thăm tặng đồng bào,
Anh em Mông muốn kính chào thiện tâm!

Dân tộc chung nước tấm lòng,
Lá Lành che rách, năm sông nối liền!
Bắc Nam chung họp giúp liền,
Anh em là cả một miền Việt Nam!

Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

Vô Thường!

Đời người trong giây phút,
Mãi tất bật lo toan!
Suốt ngày nom nớp lòng,
Chẳng phút giây an lạc!

Ai ơi! Nên nhìn lại,
Mạng sống được bao năm?
Sao chất chứa ưu sầu,
Để cho tâm luôn héo!

Cỏi đời nào bền chặt,
Luôn mỏng manh tan rã!
Hợp nhau cùng sống tạm,
Hơi thở ra lại vào!

Vào ra thiếu hơi thở,
Đã sanh qua đời khác!
Vậy có gì tiếc chăng?
Sớm tỉnh giấc vô thường!