Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015

Ngã Ai!

Cảm ơn đời,
Cho ta vấp ngã đau!
Để kinh nghiệm,
Mặt trắng đen của người!
Lòng giả dối,
Như đêm dài tăm tối!
Học được gì,
Khi Phật Ma do ta!
Bởi đảo điên,
Nên chuốt cả lụy phiền!
Ham danh vọng,
Chôn mình nơi núi cấm!
Đã bao phen,
Vùi lấp tánh chơn như!
Nhờ Phật tổ,
Soi đường dẫn bước đi!
Vậy mà con,
Lặn hụp mãi ái chi!
Bao phen đã,
Thay da rồi đổi thịt!
Lúc làm vật,
Lại làm người điên dại!
Sống mơ hồ,
Chết lại hồ đồ hơn!
Đường danh lợi,
Trói vào ngã thị phi!
Đến một ngày,
Ta về nơi viễn xứ!
Than thân này,
Sớm chẳng chịu lo tu!
Bã công danh,
Tàn hại những người hiền!
Rồi hơi thở,
Không vào ra gì nữa!
Khổ đời sau,
Với nghiệp thức tạo mang!
Vay trả nợ,
Khổ đau mình tự chịu!
Ham những gì?
Chỉ đống thịt tro tàn!
Cho là phải!
Tất cả điều là phải!
Cho là trái,
Điều gì cũng trái hết!
Rồi đến lúc,
Nhân quả chẳng tha đâu!
Kính mong bạn,
Quay đầu cho kịp nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét