Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Bí quyết cải tạo tướng mệnh ( ST)

Khuôn mặt xinh đẹp cũng là một loại phúc báo. Dù là phúc báo gì đều có căn nguyên của nó, giống như tài phú đến từ bố thí, cúng dàng, tôn quý đến từ khiêm cung, khuôn mặt xinh đẹp đến từ dịu dàng lương thiện. Đến trung niên, tướng mạo đã đi vào ổn định, cũng là thể hiện của tính cách một người.

 Nhiều người khoan hậu có khuôn mặt có phúc, người dịu dàng lương thiện có khuôn mặt xinh đẹp. Người thô bạo, vẻ mặt hung dữ; rất nhiều phụ nữ trung niên lão niên có phẩm tính không tốt, vẻ mặt thường cay nghiệt, cũng gọi là tướng bạc mệnh, khắc chồng. Thật ra, tướng mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu của quá trình tu tâm và hành động lâu dài; cũng vì vậy, tướng mạo sẽ biểu lộ ra vận mệnh tương lai của một người. Xem tướng là một loại tích lũy kinh nghiệm, tướng tùy tâm sinh, từ mặt biết tâm, từ tâm biết mệnh.

Thật ra, tướng mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu của quá trình tu tâm và hành động lâu dài;
Vậy nguồn gốc khuôn mặt tuổi thiếu niên, thanh niên ở đâu? Đặc thù của tướng mạo có quan hệ với sự di truyền của bố mẹ, như màu da màu tóc, nhưng khuôn mặt dáng người cùng tiên thiên có quan hệ, mức độ xinh đẹp là dựa theo những đời trước mà bố thí.

Nửa đời trước của một người, là ảnh hưởng từ kiếp trước, nửa đời sau, chính là tự mình. Vậy mới nói, sau khi đến trung niên, cần phải chịu trách nhiệm với hành vi của chính mình.
Lòng từ bi cũng là một yếu tố quan trọng. Người có thiện tâm, thường từ trong ra ngoài tản mát ra một loại hào quang, càng khiến người thuận mắt, càng ngày càng thích tiếp xúc. Mà người ích kỷ, giảo hoạt, so đo, tất khó nhìn, thậm chí xấu xí; cho dù may mắn có khuôn mặt đẹp đẽ, thì trên mặt cũng sẽ dần hiện ra một vài chỗ khiến người không thích, người ta thường nói khuôn mặt không có duyên, chỉ lần đầu gặp hơi thuận mặt, tiếp xúc nhiều liền không còn thuận nữa.

Xin hãy tin rằng, tướng mạo là có thể từng bước thay đổi đấy! Nhất là một khuôn mặt xinh đẹp sẽ từ trong ra ngoài tản mát ra một lực hấp dẫn, khiến người gặp bất tri bất giác sinh lòng mến mộ. Nhiều khi, xinh đẹp hay không, chính là từ tâm mà nhìn, “Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi” chính là đạo lý này, tức là nhìn người mình yêu càng nhìn càng thấy đẹp.

Vì vậy, muốn có dung mạo đẹp, trước cần nội tâm đẹp!
Một, người cam tâm tình nguyện chịu thiệt, lại nhận được càng nhiều. Người có thể chịu thiệt, nhân duyên nhất định sẽ tốt, nhân duyên tốt, cơ hội tự nhiên sẽ nhiều. Mỗi người khi còn sống, có thể nắm bắt một hai lần cơ hội là đủ!

Hai, người thích chiếm phần hơn, cuối cùng chẳng chiếm được bao nhiêu, nhặt được một ngọn cỏ, mất đi một rừng cây. Người mà vừa đến lúc tính tiền liền kiếm cớ đi việc khác hoặc móc hoài không ra tiền, cơ bản đều là những người không có thành tựu gì.

Ba, người có ánh mắt tiểu nhân, tâm địa nhỏ hẹp. Lúc bạn bè hội tụ, nói ra ba câu, đều không thoát khỏi chuyện cá nhân, người này chính là ốc sên chuyển thế, nội tâm hư không, ích kỷ. Trong nội tâm chỉ có chuyện nhà mình, những chuyện khác liền không liên quan đến anh ta.

Bốn, chỉ có tiếc duyên mới có thể tục duyên, tức là vun bồi duyên phận. Trên đường đời, nhiều người chúng ta gặp, thật ra đều có duyên mới gặp được nhau, hơn một nửa người thân chính là bạn tốt trong đời trước, còn bạn tốt thì hơn một nửa là người thân trong đời trước, mang đến phiền muộn cho bạn vì hơn một nửa là người bạn đã từng gây tổn thương. Vì vậy cần nhớ: Đối xử tử tế với người thân, quan tâm người bên cạnh, khoan dung những người làm bạn tổn thương, vì đây đều là nhân quả.

Năm, nội tâm vô khuyết gọi là phú, có thể bao dung người khác gọi là quý. Luôn vui vẻ không phải là một loại tính cách, mà là một loại năng lực.
Sáu, biện pháp giải quyết phiền muộn tốt nhất, chính là quên nó đi.

Bảy, tiếu khán phong vân đạm, toại đối vân khởi thì (cười nhìn gió mây nhạt, ngồi trông áng mây trôi).

Không giành là từ bi, không biện là trí tuệ, không nghe là thanh tịnh, không nhìn là tự tại, tha thứ là giải thoát, biết đủ chính là buông.
Tám, nội tâm không loạn, không khổ vì tình, không sợ tương lai, không giữ quá khứ.

Chín, kiếp này, bất kể thứ gì cũng sẽ không mang đi được, vậy nên hãy sống với hiện tại, cười với hiện tại, và hãy ngộ ngay bây giờ!

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

Mộng Trần

Là mộng luôn dễ tan,
Nên chánh niệm đêm ngày!
Biết thực hành hạnh xã,
An lạc nơi đây rồi!

Lòng người luôn sâu thẳm,
Tham dục quá nhiều đời!
Làm khổ mình và người,
Đời nay và đời sau!

Nếu ai cầu Thần Danh,
Là chuốt thêm khổ đau!
Bởi Ngã kiến lớn dần,
Gần hố sâu tội lỗi!

Đêm ngày luôn nối nhau,
Mỗi việc cần quán niệm!
Cái chết đến khi nào,
Để tâm luôn khô héo!

Ngay giờ phút này đây,
Biết thực đời giả hiệu!
Tinh tấn suốt đêm ngày,
An lạc ngay đây rồi!

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2015

Cúng Sao Nặng!


Đầu năm cầu cúng ông sao,
Ngoài trời cầu khấn, đứa nào nghe theo!
Việc làm lời nói thanh tao,
Giúp người bằng cả, tay nào thiện tâm!
Ông sao ổng nói người Trần,
Cầu gì mà được, thiện nhân cho đời!
Giúp cho bá tánh đổi dời,
Tu nhân tích đức, đời đời bình an!
Ông sao ổng muốn trần gian,
Bớt tham, bớt muốn giàu sang nhất rồi!
Người trần cứ vậy làm thôi,
Ít ăn, bớt uống, lòng tôi cho rồi!
Người trần tham vọng bao nhiêu,
Khổ thân, nhọc trí, tội nhiều từ đây!
Mong cho Trần thế đổi thay,
Gắng tu việc thiện, nghiệp dày cũng tiêu!
Họa hoạnh chẳng thích tiền nhiều,
Mua may, cầu lộc, ác nhiều bằng không!
Thiện tâm ở tại trong lòng,
Luôn làm lợi ích,  cháu đông đời đời!

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

Tâm Làm Đường

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Kính thưa các bạn!
Đầu năm lễ Phật đi chùa,
Làm đường tạo Phước bốn mùa bình an!
Xuân sang thì bắt cầu làng,
Làm đường tích Phước họ hàng cùng vui!
Kính mong các bạn tu bồi,
Tu nhân tích đức lần hồi giàu Nhân!
Nhân này, nhân nghĩa tình thâm,
Nhân thành quả phước, cháu châm học hành!
Thiện tâm đâu phải xa gần,
Đủ duyên thì tạo, góp phần điểm tô!
Cuộc sống có bột thêm hồ,
Có công góp sức, có hồ trộn thêm!
Con đường không phẳng chủng chiêm,
Như tâm không đẹp, mới cần điểm tô!
Nét gạch, nét phết, nét tô,
Tạo thành chữ đẹp, phải tô, phải mài!
Chữ Tâm luôn ở trong ai,
Nói có ngoài miệng, sợ sai đường tà!
Chi bằng bớt chút tiền nhà,
Xây lòng đạo đức, đường nhà đẹp xinh!
Lại mong hàng xóm chung tình,
Xây đời, xây đạo đường xình sạch thôi!
Việc phúc xây dựng tô bồi,
Thập phương tiến cúng, cho đời bình an!
Nhân dân tâm phát cúng dàng,
Xây đường tạo phúc, Phước ban dân lành!


Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

Việt Nam!


Cuối năm một chuyến thiện duyên,
Gieo trồng hạt giống bồ đề nở hoa!
Hoa đời, hoa đạo là hoa,
Hoa trong giác ngộ, đóa hoa tuyệt vời!

Hà Giang, Mèo Vạc ngược xuôi,
Đồng Văn, Lũng Táo đơm hoa dâng đời!
Sảng Tủng thăm tặng đồng bào,
Anh em Mông muốn kính chào thiện tâm!

Dân tộc chung nước tấm lòng,
Lá Lành che rách, năm sông nối liền!
Bắc Nam chung họp giúp liền,
Anh em là cả một miền Việt Nam!

Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

Vô Thường!

Đời người trong giây phút,
Mãi tất bật lo toan!
Suốt ngày nom nớp lòng,
Chẳng phút giây an lạc!

Ai ơi! Nên nhìn lại,
Mạng sống được bao năm?
Sao chất chứa ưu sầu,
Để cho tâm luôn héo!

Cỏi đời nào bền chặt,
Luôn mỏng manh tan rã!
Hợp nhau cùng sống tạm,
Hơi thở ra lại vào!

Vào ra thiếu hơi thở,
Đã sanh qua đời khác!
Vậy có gì tiếc chăng?
Sớm tỉnh giấc vô thường!




Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

Giới Tà Dâm!

Giới tà dâm,
Khuyên người giữ chánh hạnh!
Đừng gợi ý,
Cho người ham sắc dục!
Đừng khoe đẹp,
Người không gìn nét đẹp!
Chớ buông lung,
Đục vách khoét tường người!
Chớ buông lỏng,
Lả lơi lời đường mật!
Chớ đưa tình,
Liếc dọc mắt người ưa!
Đừng mê sắc,
Làm tốn hao tài sản!
Chớ vin cành,
Mủ khỏi dính tay ai!
Mùi tục lụy,
Khuyên ai mau tránh khỏi!
Chỉ một lòng,
Với vợ của nhà thôi!
Có những lúc,
Lòng tham muốn nỗi lên!
Chỉ một bên,
Cưỡng chế cơn thèm muốn!
Cũng thành hình,
Tội lỗi của tà dâm!
Bởi như thế,
Phật khuyên dạy chúng sanh!
Tham muốn nhiều,
Đau khổ phải càng nhiều!
Thân phải bệnh,
Do lục tạng tốn ít nhiều!
Nếu đã biết,
Khuyên người vừa đủ sức!
Chớ tham lam,
Nhựa sống phải hao mòn!
Cũng như vậy,
Hai cây cùng chung sống!
Cao su kia,
Người cứ lấy mủ hoài!
Thân đã ốm,
Còn đen ngòm sự sống!
Còn cây kia,
Biết gìn giữ cho đời!
Đã được sống,
Cho mọi người chung sống!
Mang niềm vui,
Hạnh phúc cả muôn loài!
Nam Mô Phật,
Đức Phật thật tuyệt vời!
Chúng con nguyện,
Sống một đời như Phật!
Để nụ cười,
Lan tỏa khắp châu thân!

Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

Sát Sanh Giới!

Giới Sát Sanh!
Khuyên người chớ giết ai!
Đừng ỷ mạnh,
Ra tay cố giết hoài!
Đừng giận dỗi,
Đâm lời gây giết hại!
Đừng tham tham,
Giết cả chính mình đây!
Đừng nóng giận,
Giết ta trong từng phút!
Đừng mê muội,
Cả đời nơi tâm tối!
Đừng nô lệ,
Bởi lời nói đảo điên!
Đừng bạc tiền,
Mua chuốc cả lụy phiền!
Đừng ra vẻ,
Ra oai để khổ thân!
Đừng vì vui,
Giết cả những chúng sinh!
Bao nhiêu thứ,
Mồ chôn nơi ruột thúi!
Còn ta đây,
Nghĩa địa chất thành gò!
Mở miệng ra,
Ta là kẻ ăn hiền!
Nơi đầu môi,
Ta là kẻ ở lành!
Xét cho kỷ,
Cho gì có chừa đâu?
Tất cả thế,
Ngụy biện điều tham muốn!
Bởi tham ăn,
Tuổi thọ nào được dài!
Ngoài những thứ,
Vui khi thấy giết hại!
Xúi người kia,
Cầm gậy gộc hại đi!
Tất cả rồi,
Chung quy thành giết hại!
Bởi như thế,
Phật khuyên người chớ hại!
Lòng bao dung,
Thương hết cả hàm linh!
Để vật sống,
Chung vui với chúng mình!
Cùng con cả,
Nỡ ra tay giết vật!
Để tiếng kêu,
Ai oán bát canh này!
Nếu đổi lại,
Thân mình nơi chốn ấy!
Có chịu không,

Cho kẻ khác giết mình?
Thân thể ta,
Chịu đau chông chốc lát!
Đã than rồi,
Khổ lắm bà con ơi!
Mong các bạn,
Nghĩ suy cho cặn kẻ!
Để khỏi mang,
Nghiệp sát đến với mình!
Lời Phật dạy,
Cùng nhau vâng gìn giữ!
Để mọi loài,
Vui sống thật thanh nhàn!
Nam mô Phật,
Thích Ca  Mâu  Ni Phật!

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

Giới Trộm Cắp!

Giới trộm cắp,
Khuyên người nên làm tốt!
Đừng trộm người,
Bằng ăn cắp thời gian!
Đừng mưu mẹo,
Vặt vảnh ngay thành méo!
Đừng lừa người,
Mua đồ vật không trả!
Đừng tham vật,
Của công vơ vét nhé!
Đừng ỷ mình,
Quyền cao lộng hành nhé!
Đừng dối gian,
Bằng phương pháp khéo mồm!
Đừng lừa bịp,
Cùng con người chung sống!
Đừng giảo lanh,
Với người chậm chạp nhé!
Đừng cậy thế,
Bắt nạt kẻ cô thân!
Đừng hung tàn,
Làm mọi điều ngang trái!
Đừng bóc lột,
Công sức của con người!
Đừng phí sức,
Phì phà điếu thuốc cả!
Để thành người,
Trộm khí khói tung bay!
Chung quy cả,
Ai cũng tham vậy khổ!
Tất cả vì,
Nhu cầu lợi dưỡng riêng!
Để phải mang,
Nhân quả trả nhiều đời!
Mang lông trả,
Bị người ta sai khiến!
Rồi tù tội,
Vào ra nơi tâm cả!
Để mang tiếng,
Cả đời trộm của công!
Bao thị phi,
Trái ngang trong và đục!
Biết như vậy,
Ta không làm khổ ta!
Để làm gì?
Nô lệ dục vọng kia!
Để được gì?
Với xác thịt thân to!
Để lại gì?
Ruồi nhặng béo là cho!
Nó bu lại,
Cười một lũ dại khờ!
Ăn những thứ,
Hôi tanh bằng chúng nó!
Bởi như thế,
Phần con nhiều như thế!
Phần người đâu,
Mất biệt người đâu người!
Lời Phật dạy,
Ta nên suy xét kỷ!
Để chừa đi,
Tánh tham lam đố kỵ!
Để không thôi,
Ta làm nô lệ mãi!
Với thân hình,
Con người tham ích kỷ!
Lòng nhỏ nhen,
Tật đố chẳng chừa sao!?
Kính mong bạn,
Chúng ta cùng tu nhé!
Luôn giữ gìn,
Không tham dù vật nhỏ!
Không trộm cắp,
Dù bất cứ cách nào!
Để lòng luôn,
Thanh thản và mĩm cười!

Nụ Cười!

Mỗi ngày ta ,
Dành cho ta giây phút,
Quán cuộc đời,
Vốn dĩ  là hư vô,
Quán thân này,
Như huyễn hoá không mơ,
Quán cỏi này,
Ai ai rồi cũng chết!
Nghĩ như thế, 
Ta không hề dính mắc!
Miệng mĩm cười,
Với ánh mắt thương yêu!
Dùng lời nói,
Bằng ngôn ngữ dễ nghe!
Với thân này,
Dùng vào đâu cũng được!
Và như thế,
Chính ta là bụi đất!
Còn cách nhìn,
Ta hơn bao kẻ khác!
Phải thế này,
Tự ta làm khổ ta!
Phải thế kia,
Ta khổ mọi người khổ!
Phải thế nọ,
Ta đau khổ dài dài!
Mong các bạn,
Nghĩ suy đôi điều nhé!
Bụi là thế,
Nên chia sẽ với đời!
Để mỗi ngày,
Bụi cứ mãi vui chơi!
Cười đi bạn,
Để tự mình cảm nhận!
Rồi nụ cười,
Lan tỏa khắp trong thân!
Chia mọi người,
Nụ cười hoan hỷ mãi!