Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

Ái Hoa!

Hoa đẹp rồi hoa sẽ tàn,
Người đẹp rồi cũng tàn phai năm tháng!
Bụi thấy vô thường đó chăng?
Nhân sinh tao ngộ, ánh trăng dưới trời!
Trời cao thâm thẩm ai ơi,
Bụi trần nhỏ lắm, lại trôi phương nào!
Đông Tây Nam Bắc chỗ nào,
Đâu đâu cũng có bụi vào đấy thôi!
Tâm tham sinh diệt liên hồi,
Thích mơ vọng tưởng cho đời trăm năm!
Nào ngờ chưa đến trăm năm,
Xuôi tay nhắm mắt, Phật Tâm lu rồi!
Ai ơi! Nghĩ lại cuộc đời,
Lo tu sám hối, kiếp người nhân sinh!
Nào tội, nào Phước, nào tình,
Chỉ vì oan trái theo mình đấy thôi!
Phải mau cắt đứt Ái rồi,
Mới mong thoát được luân hồi trả vay!
Nếu còn gieo nghiệp ái này,
Chớ mong thoát khỏi biển trần lao đao!
Bụi trần nhắn nhủ người sau,
Chí tâm nhớ Phật, việc nào cũng qua!
Muốn qua cần niệm Di Đà,

Thích Ca chỉ dẫn Ta Bà khổ thay!

Vịnh Ái Hoa!
Hoa đời, hoa đạo, cũng là hoa,
Sáng nắng chiều mưa, bụi với hoa!
Chuyển hoá tâm tư, hoa là bụi,
Có đâu bụi lấm những cành hoa!

Người đời vọng tưởng bụi với hoa,
Cỏi đời dục vọng sanh làm kiếp!
Vốn dĩ đảo điên, nghiệp ái hoa!
Cho rằng ta lấm, bụi lấm hoa!

Có không hữu sắc đời vọng tưởng,
Kiến chấp ngữ văn cùng tưởng vọng!
Hư danh là chữ ái là hoa!
Tiêu Ngã ức kiếp điên đảo tưởng!

Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Thảnh Thơi!

Ngày qua thì đã qua rồi,
Ngày mai chưa đến, đứng ngồi không yên!
Giây phút hiện tại an nhiên,
Thảnh thơi uống chén trà thiền định tâm!
Tuỳ duyên tiếp nhận bằng tâm,
Chuyển hoá nhận thức, nội tâm an lành!
Đi đứng những lúc nói năng,
Giác ngộ phương pháp thường hằng thảnh thơi!

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

Bây Giờ Đây!

Thời gian àh,
Nào có thêm bớt gì!
Không gia àh,
Nào có đến đi đâu!
Bụi Trần àh,
Không quái ngại nơi nơi!
Con người àh,
Điên đảo và vọng tưởng!
Cho nên nói,
Có không là giả thuyết!
Danh như vậy,
Cũng chỉ là vọng hoặc!
Lợi như thế,
Hư dối cả thế gian!
Sắc thế àh,
Ảo giác không thực có!
Thọ những gì,
Cũng chỉ là mê hoặc!
Tưởng những chi,
Chấp ngã luôn khổ đau!
Hành việc gì,
Xoay vần trong sáu cỏi!
Chính vì thế,
Con người luôn khổ não!
Không thấy được,
Tự tánh vốn chân thật!
Nên thực hành,
Quán chiếu rõ ba cỏi!
Dù đã biết,
Nhưng vẫn còn mê mờ!
Nếu không hành,
Đứa mù dắt lũ đui!
Chìm sâu nữa,
Biết bao giờ thoát ly!
Mong mọi người,
Thường xuyên thức tỉnh vậy!
Vô thường kìa,
Mau vọi quán chiếu thân!
Để mỗi ngày,
Hiện tại lạc trú pháp!

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

Quét Bụi Trần!

Quét đi cho sạch bụi lòng,
Quét đi cho sạch cả trong lẫn ngoài!
Quét trừ tham ái tiêu tan,
Quét trừ sân hận, bình an mọi nhà!
Bụi tâm dọn sạch si tà,
Bụi tâm ngã mạn còn là vô minh!
Bụi hồng quét sạch nghi tình,
Bụi tâm phẳng lặng, tâm minh sáng ngời!
Trần này một chút phải thôi,
Trần chừ không quyết mãi trôi đến giờ!
Trần này, Trần nữa, Trần thân,
Trần lo tu đạo, hồng trần vậy thôi!

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

Soi Sáng!


Đêm hôm nay,
Sương che đầy lối cũ!
Bụi ngồi đây,
Nhìn vạn vật mờ mờ!
Sương giờ đây,
Che phủ lối đi về!
Bao lữ khách,
Còn chưa về đến được!
Nhà nơi nao!
Lối cũ bụi đi về!
Cũng lối ấy,
Sao Người về đến được!
Vậy mà nay,
Bụi vẫn phong sương tuyết!
Còn thời gian,
Bụi lầm lũi trong đêm!
Còn bươn chãi,
Giành cuộc sống não phiền!
Có gì đâu,
Người lữ khách thâu đêm!
Sao không sống,
Giữa muôn ngàn sự sống!
Biết bao dung,
Tha thứ ở chính mình!
Học tha thứ,
Với cuộc đời thử thách!
Nở nụ cười,
Cuộc sống có gì đâu!
Và hôm nay,
Vô Thường bụi và bạn!
Còn giận chi,
Ghét nhau được những gì?
Hãy thương nhau,
Như bà con quyến thuộc!
Vì cuộc đời,
Trăm năm có nghĩa gì?
Sao không vui,
Cười vô thường nó dại!
Ta đã sống,
Làm tròn cho sự sống!
Cho niềm tin,
Cho con cháu noi theo!
Để một mai,
Hơi thở kia không còn!
Ta vẫn vui,
Những gì bụi cống hiến!
Dâng cho đời,
Những bông hoa đẹp lắm!
Thương cuộc sống,
Còn nhiều người lầm lạc,
Phải chôn vùi,
Theo bản Ngã cuồng mê!
Thật là thương,
Những nô lệ Ngã đường!
Bao năm sống,
Thật chưa từng được sống!
Mong các bạn,
Hãy nhìn vào sự sống!
Hãy ung dung,
Cống hiến hết lòng mình!

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Vè Hạt Bụi!


Nghe vẽ nghe ve, 
Nghe vè hạt bụi.
Bụi vốn nhỏ nhoi,
Bay khắp đất trời.

Tung tăng đây đó,
Làm nhơ đất này.
Nhà cửa then gài,
Bụi vẫn bay vào.

Đi đường gió bụi,
Về nhà cảm ngay.
Tìm thầy chữa thuốc,
Sổ mũi viêm gan.

Bụi bay vào mắt,
Ho hen đủ đầy.
Ai gặp bụi này,
Xui xẽo quá bây.

Hạt bụi nhỏ nhoi,
Chỉ biết rong chơi.
Không biết thương người,
Tâm trí thấp hèn.

Không giúp được ai,
Vì bụi nhỏ nhen.
Tâm tánh thô hèn,
Nên cần tu sửa. 

Ngày ngày bụi nhớ,
Trao sửa tâm phàm.
Tánh không đố kỵ,
Lời nói nhu hoà.

Miệng nói ba hoa,
Bụng thì rỗng tếch.
Bao giờ hết bụi,
Bụi chuyển thành ngọc.

Giúp được nhiều người,
Không còn phiền não.
Hết tranh với đời,
Hết tham với người.

Mưa pháp thắm nhuần,
Xoa tan bụi trần,
Rũ sạch bụi phàm,
Hoá thành ngọc thể.

Tuỳ ý dạo chơi,
Độ hết muôn loài.
Tâm phật đây rồi,
Vui tươi tháng ngày!
A Di Đà Phật


Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

Bụi Bẩn!

Nhiều khi nói là phải,
Không nói cũng là phải,
Nói thì cũng nói rồi,
Không nói thì cũng nói.

Vậy nói hay không nói,
Thích thì nói là phải,
Không thích thì nói không,
Vậy con người nói gì,

Cái gì cho là phải?
 Vậy chẳng có gì phải,
Và chẳng có không phải,
Phải và chẳng phải.

Cũng chỉ là danh tự,
Cũng chỉ là lời nói,
Thôi thì phải cũng được,
Không phải chẳng có sao!

Miễn sao tâm bình được,
Tất cả chỉ là không!
Mọi người nên ghi nhớ,
Có, không điều do tâm.

Chấp có, không đều chết,
Vậy hãy mĩm miệng cười,
Cười thế gian đảo điên,
Cười mụ già ham tiền.

Cười danh vọng triền miên,
Cười cái ta ngu dại,
Để cho bụi tung bay,
Che lấp tánh chân thật!

Bây giờ bụi học Phật,
Lo tu sữa tâm này,
Xem ai cũng là Phật,
Là Bồ Tát độ đời,

Nên bụi cười với người,
Với chén trà uống thôi!
Chúc mọi người thêm vui,
Mỗi ngày hoan hỷ nhé!
A Di Đà Phật

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Thương Phận Bụi!

Bụi là hạt bụi nhỏ nhoi,
Chẳng ai được ngó, lại còn xăm soi!
Loài người có nghĩa lắm ôi,
Sao còn dẫm đạp, bụi con giữa đời!

Bụi con tuy phận đói nghèo,
Cũng có tình nghĩa, làm nên cỏi trần!
Một trần cộng lại thành nhân,
Thành ra quả đất, nuôi trồng trần gian!

Cớ sao người lại phủ phàng,
Đem chia bụi nhỏ ngỡ ngàng vậy thôi!
Bụi này với bụi nơi nơi,
Thì đâu có khác vậy người thương ai?

Thương ai thế lực đủ quyền,
Thương ai bạc xấp, luồng quyền cuốn cui!
Bụi thì bay đậu khắp nơi,
Trên thì bụi ở dưới thời người mua!

Bụi Danh vào mắt đắng cay,
Bụi tài, bụi sắc thương thay cho đời!
Bụi ăn bụi ngủ khắp nơi,
Người thì quỳ lụy bụi cho dính mùi!

Ai ơi nghĩ lại đời người,
Bao năm giả hiệu có gì thật đâu!
Chúc cho người lại quay đầu,
Hồi tâm phản chiếu, ngõ hầu cứu an!

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Mưa Bụi!

Mưa Bụi!

Sáng nay bụi thức dậy,
Nhìn thấy hạt mưa bay,
Nhiều hạt mưa nhỏ nhít,
Theo gió bay khắp nơi!

Bụi thấy đời mình nhỏ,
Giống hạt mưa không khác,
Cũng là hạt bụi bay,
Khắp nơi và khắp nơi!

Bụi nhìn thấy cõi đời,
Con người với con người,
Sao tranh nhau đủ điều,
Còn nhiều chuyện hơn thua!

Cũng là hạt bụi cả,
Nào có tranh đấu ai,
Cuối cùng đều giống nhau,
Sao không biết yêu thương!

Để một mai vô thường,
Bạn và tôi cũng thế,
Lời nói có gì đâu,
Sao đả thương đồng loại!

Có ai biết ngày mai,
Cái chết đến khi nào,
Lo toan và chứa nhóm,
Bao phiền muộn bên người!

Sao không chịu nhìn lại,
Sống tốt và khoan dung,
Học hỷ xã khiêm nhường,
Niềm vui được dâng đời!

Bụi ơi! Nên nghĩ lại,
Phần Con nhiều hơn Người,
Là bụi dại lắm thôi,
Bụi nhớ lời bụi nhé!

Bụi ơi! Nên xét lại,
Phần Người hơn phần Con,
Giống người hơn rồi đó,
Gần Phật không não phiền!

Với ai biết nhìn lại,
Soi sáng từ tâm này,
Hạnh phúc đến với bạn,
Là hạnh phúc mọi người!

Biết lắng nghe chia sẽ,
Hạnh phúc nhân làm đôi,
Bụi lòng không còn nữa,
Ngọc sáng thực hiện rồi!

Chúc các bạn và bụi,
Thực hành hạnh hỷ xã,
Biết soi sáng chính mình,
Là Phật Di Đà hiện!

A Di Đà Phật

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Nghĩ Lại!

Chào các bạn! Trong cuộc đời có nhiều cái lạ lắm! Cổ nhân từng dạy rằng;
" 118. Khi nóng giận, bạn thấy tốt hay xấu? Nếu thấy xấu thì tại sao không vất bỏ đi mà khư khư giữ lấy làm gì? Bạn cho rằng mình thông minh và trí tuệ, vậy thì dại chi mà giữ những của nợ ấy? Có lúc tâm sân hận có thể làm cho cả nhà  gây gỗ nhau và làm cho bạn khóc suốt đêm; sau đó vẫn còn hậm hực và đau khổ. Nếu bạn thấy được sự đau khổ của sân hận thì  hãy vất bỏ đi. Nếu không chịu vất bỏ thì nó sẽ gây đau khổ cho bạn dài dài, chẳng lúc nào ngừng nghỉ. Thế gian đau khổ này là như vậy đó. Nếu bạn biết rõ nó, bạn sẽ giải quyết được mọi khó khăn."
"135. Người trí quán sát người khác, nhưng quán sát với trí tuệ chứ không phải với si mê. Quán sát với trí tuệ có thể học hỏi nhiều, nhưng quán sát với si mê thì chỉ tìm thấy lỗi của người khác mà thôi."
Cũng vậy! Ngày nay chúng ta học thì phải hành, cần quan sát chính mình nha các bạn! Chớ để cho Tâm Điên Đảo, Tưởng Điên Đảo, Kiến Điên Đảo làm cho bạn là con Rối của đời nhé!