Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

Nghiệp Mới & Cũ

Dòng đời xuôi ngược, ngược xuôi,
Con thuyền vô mệnh, đã trôi phương nào?
Khi xưa mới lúc chào đời,
Hai tay chẳng có, vật nào mang theo!

Bây giờ nghĩ lại chút nào,
Thời gian trước đó, góp vào thêm lên!
Của cải vật dụng dồi dào,
Học hành tiến hoá, phong trào là đây!

Nhà cửa vật dụng bộn đầy,
Để đâu quên đó, cái này ở đâu!
Nhà như cái mũi hít vào,
Chật trội, đủ thứ, cái nào cũng chen!

Đến khi ngồi lại mình xem,
Hoá ra ta chẳng, hổng hèm nhìn ta!
Trước là thế, chẳng kêu ca,
Bây giờ là thế, kêu ca nỗi gì!

Có trách, trách tại tham vì,
Tham tâm là khổ, bởi vì thương thân!
Cái thân nó thích đèo eo,
Để cho thành cái, khổ đeo bên mình!

Khuyên ai nhớ lấy thân mình,
Chớ sắm thêm nữa, cực hình phải mang!
Cái nghiệp nó tạo mình mang,
Nó dẫn, nó dắt, lông mang đọa đày!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét