Hôm nay tiển bạn ra đi,
Người đi ở lại,
lâm li chia buồn.
Người đi kẻ
nhớ người thương,
Người đi cất
bước, bốn phương là nhà.
Người đi sen
nở hiện ra,
Người về nhớ
lại bài ca Vô Thường.
Kiếp đời
nghĩ lại thì thương,
Sao chưa tỉnh
giấc mộng trường tiến tu.
Sớm tối luôn
phải công phu,
Định tâm thiền
quán, tiêu trừ nghiệp xưa.
Vô thường
không hẹn ai già,
Diêm Vương dẫn
dắt, Ta qua luân hồi.
Ta đi với
nghiệp tạo ra,
Ta thọ quả
báo, ai mà chịu thay!
Bây giờ tỉnh
giấc mộng dài,
Nương thuyền
bát nhã, bản lai đây mà!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét