Tu là giới định
thường trau,
Đêm ngày tỉnh
thức, tham sân tiêu mòn.
Huệ tâm chiếu
sáng trăng tròn,
Si tâm hết hiện, Phật toàn trong ta.
Tu là sửa lại
cái Ta,
Ta mà ôm lấy
cái nhà này chăng?
Cuộc sống giả
hợp chi bằng,
Nương vào
giáo pháp, tâm hằng dưỡng nuôi.
Chư Tăng kết
hạ là vui,
Trau dồi tam
học, độ người thoát ly,
Kìa biển ái
lắm chi chi,
Làm người bị
buộc, Ái này sao ra?
Muốn qua cần
niệm Di Đà,
Qua bờ giác
ngộ, Ái hà sông mê!
Cỏi Phật thì
muốn được về,
Mà không tu
học, làm hề được sao??
Mua Phật,
bán Pháp hay nào?
Làm người đội
lốt người ta,
Mà sao giống
vật, con lừa vậy ta?
Lừa người, lừa
Phật, lừa ma,
Lừa cả giáo
Pháp, tội sa ngục hình.
Khuyên người
nhìn lại chính mình,
Không làm điều
ác, Tâm xinh cho đời.
Tất cả các việc hảy thôi,
Di đà sáu chữ,
lên ngôi sen vàng!
Bình tâm tỉnh
lại là sang,
Phiền não
tiêu hết thêng thang mỉm cười.
Chúc hết chư
vị thêm vui,
Đồng tu Phật
đạo, đồng ngôi sen vàng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét