Một thời Thế Tôn ở Vesàli, gọi các Tỷ kheo:
Này các Tỷ kheo, có năm lợi ích này cho thiện nam tử có lòng
tin. Thế nào là năm ?
Các Thiên nhân, các Chân nhân, trước hết có lòng thương
tưởng đến các vị có lòng tin, không có như vậy đối với các vị không có lòng
tin.
Khi đến thăm, trước hết họ đến thăm những vị có lòng tin,
không có như vậy đối với người không có lòng tin.
Khi chấp nhận thọ thực, họ chấp nhận trước hết những vị có
lòng tin, không có như vậy đối với những vị không có lòng tin.
Họ thuyết pháp trước hết cho những người có lòng tin, không
cho những người không có lòng tin.
Người có lòng tin, sau khi thân hoại mạng chung, được sanh
lên cõi lành, cõi trời.
Những pháp này, này các Tỷ kheo, là năm lợi ích cho thiện
nam tử có lòng tin.
Ví như, này các Tỷ kheo, trên khoảnh đất tốt, tại ngả tư
đường, có cây bàng to lớn là chỗ nương tựa cho các loài chim. Cũng vậy, này các
Tỷ kheo, các thiện nam tử có lòng tin là chỗ nương tựa cho quần chúng, cho các
Tỷ kheo, Tỷ kheo ni, cho nam cư sĩ và nữ cư sĩ.
(ĐTKVN(*), Tăng Chi Bộ II, chương 5, phẩm
Sumana, phần Sự lợi ích của lòng tin, VNCPHVN(**) ấn hành 1996,
tr.369)
LỜI BÀN:
Lòng tin, theo Phật giáo phải là
chánh tín, tịnh tín tức niềm tin sau khi đã được kiểm chứng bởi trí tuệ. Niềm
tin mà hời hợt, mơ hồ và dễ dãi đồng thời thiếu hiểu biết về nó chính là mê
tín. Vì thế, đã tin phải hiểu và hiểu để củng cố, tăng trưởng niềm tin là điều
không thể thiếu đối với chánh tín Phật giáo.
Trước hết, hàng Phật tử phải thiết
lập được niềm tịnh tín đối với Tam bảo, Bởi chỉ có ánh sáng của Tam bảo mới đủ
năng lực xua tan bóng tối của vô minh, dập tắt tham ái và đoạn tận khổ đau.
Đỉnh cao của lòng tin là tín tâm, tin tưởng tuyệt đối vào bản tâm thanh tịnh,
tự tánh giác ngộ hằng hữu nơi chính bản thân mình. Từ đó nỗ lực tu tập làm hiển
lộ chơn tâm sáng suốt, thể nhập chân lý.
Khi đã có lòng tin, người cư sĩ được
năm lợi ích. Đó là: được chư tôn thiền đức thương tưởng, thăm viếng, đến nhà
thọ trai, thuyết pháp và khi thân hoại mạng chung được sanh lên cõi trời. Đặc
biệt, chính niềm tịnh tín là “chỗ nương tựa cho quần chúng, cho các Tỷ kheo, Tỷ
kheo ni, cho nam cư sĩ và cho nữ cư sĩ”.
Đức tin là mẹ của tất cả công đức,
là nền tảng để phát sanh mọi thiện pháp. Vì vậy, nếu chưa có lòng tin thì phải
thiết lập, khi đã phát khởi được tịnh tín rồi thì củng cố và trau giồi để niềm
tin thêm kiên cố. Chánh tín và tịnh tín Tam bảo là một trong những vấn đề quan
yếu mà mỗi người con Phật phải thành tựu để làm cơ sở cho việc tu học, lợi mình
lợi người. Trong bối cảnh khủng hoảng về niềm tin, hoài nghi các giá trị đạo
đức, chạy theo thực dụng như hiện nay thì hơn lúc nào hết hàng Phật tử phải tin
sâu lời Phật dạy để sống hướng thiện, vị tha, an vui và giải thoát, đồng thời
góp phần bảo lưu gìn giữ những chuẩn mực đạo đức, văn hóa truyền thống của dân
tộc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét