Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

Chuyện đời!

Chuyện đời sao đúng, sao sai,
Có con thì Đức thêm dài nó ra!
Không con, không Đức là ma,
Con trai phú quý, ở ta hết rồi!
Nếu là gái lại nết na,
Người bảo không phải con ta đấy mà!
Sinh ra là nam hay nữ,
Miễn sao hiếu nghĩa vuông tròn là hay!
Miệng đời nói ngược, nói ngang,
Nói tốt, nói xấu đàng hoàng,
Người nghe chánh kiến là vàng điểm tô!
Có miệng ăn, nói xô bồ,
Không tuồng mà mặc áo người điểm tô,
Hình thức thì giống con người,
Trông ra là giống, không người phải hơn!
Con vật còn biết quý con,
Làm người chẳng biết, quý con là gì?
Kính mong các bạn nghĩ suy,
Đừng như chẳng vật biết gì nghĩ suy!
Chớ phân biệt để làm gì?
Có con là tốt hiếu gì cũng xong!
Nếu là không hiếu, bằng không,
Thì nên sống vậy, ở không vui đời!



Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2014

Quét Bụi!

Quét Bụi Trần!
Chùa ai sạch đẹp thế này,
Nhờ công quét rác, mỗi ngày đẹp hơn!
Dọn trừ cấu uế sạch trơn,
Không còn phiền não, tâm con vui đời!
Tham tâm nghiệp chướng tiêu rồi,
Sân si diệt hết, đời đời an vui!

Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014

Chuông chùa!

Chuông chùa vang động mỗi chiều,
Ngân Nga thánh thoát mau siêu linh hồn!
Người dương thức tỉnh nghiệp trần,
Tan đi phiền não trong tâm nhiều đời!
Đời người như một tiếng chuông,
Tiếng dài, tiếng ngắn, nhỏ to khác thường!
Ai ơi! Tỉnh giấc vô thường,
Sớm tìm đạo lý mà nương Di Đà!
Cỏi Phật chẳng ở đâu xa,
Mà ngay tâm tưởng, nơi thân đấy mà!
Thân xa điều ác dấy tà,
Tham lam, trộm cấp, bạn tà lánh xa!
Nói lời chân thật tốt thôi,
Là Phật trước mắt, vui đời là đây!
Tiếng chuông nhắc thức đây này,
Mong cho thế giới sum vầy anh em!
Cực Lạc là chốn hiện tiền,
Không phải khi chết, lên miền lạc bang!

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

Thuyền Từ!

Dòng người xuôi ngược, ngược xuôi,
Con thuyền không bến biết nơi nào về!
Một mai, mai một đi về,
Mới biết cuộc đời như huyễn hoá thôi!
Hồng Trần một chuyến vui chơi,
Mà sao lún mãi, không nơi đi về!
Thuyền từ Bát Nhã thảnh thơi,
Đưa người khách bước lần nơi Niết Bàn!

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Danh vây Lợi!

Sáng nay mưa lại rã rơi,
Ướt thì lạnh lắm, còn xơi được gì?
Đêm nằm mong cả lối đi,
Sáng thì ướt cả đường đi lối về!
Về đâu khi ta chưa đến,
Đến đâu mà ta chưa biết lối về!
Cực Lạc quê hương người đến,
Địa Ngục không lối người đã đến rồi!
Khuyên người lòng dạ chớ mơ,

Công Danh như thể, giống cờ bị vây!

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Thương Lắm Đôi Mắt!

Sáng nay ta mở mắt,
Nhìn quanh đều bóng tối,
Với đôi mắt nhìn đời!
Ngu si và mê muội!
Cũng đôi mắt xưa nay,
Nhìn đời luôn hoan hỷ,
Tha thứ và cảm thông,
Ta thấy đời luôn đẹp!
Cũng đôi mắt ấy vậy,
Biết bao dung độ lượng,
Nhìn hiểu thương cuộc đời,

Tất cả đều dễ thương!

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Chấm Điểm Cho Mình!

Điểm không là điểm khởi đầu,
Điểm một là điểm bắt đầu khổ đau!
Điểm hai tim lại lao sao,
Điểm ba ta lại bôn ba xứ người!
Điểm bốn khốn khổ cuộc đời,
Điểm năm lăm răm rã rời thể xác!
Điểm sáu mang bác cho đời,
Điểm bảy lẩy bẩy chân vời chử bát!
Điểm tám nhìn đâu ngơ ngát,
Điểm chín nghe câu khúc hát vô thường!
Ai ơi! Nghĩ lại đời thường,
Lấy gì làm thật tranh vương với đời!
Đời người ngắn ngủi ai ơi!
Cơm ăn ba cử, tính thôi đủ điều?
Đêm nằm giường ngủ bao nhiêu?
Mà toan tính toán sớm chiều lao tâm!
Kính mong tất cả xa gần,
Buông đi vọng tưởng trăm năm là dài?
Vô thường chẳng hẹn với ai,
Làm sao tâm được thảnh thơi nhìn đời?

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Nhiễm Ô!

Tâm nhơ quan sát thảy đều nhơ,
Lòng sạch như băng có nhiễm ô?
Các pháp xưa nay là như thế,
Có chi Bụi bẩn với Bụi nhơ?
Nhơ sạch là hai chẳng sạch nhơ,
Vậy mà ta sạch, vậy ai nhơ?
Điên đảo là Ta Bụi sạch nhơ,
Điên đảo là không hết nhiễm ô!

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Thuê Nhà!

Ta đến thuê nhà ở bao lâu?
Mà toan chứa chấp ở đâu đâu!
Cái gì là thật Bụi  Trần nhỉ?
Giải bày ngẫm nghĩ khách trần đây!

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Mơ Huyền Mờ!

Mơ chi danh lợi sắc tài,
Lao tâm khổ trí đêm ngày vậy thôi!
Chi bằng giác ngộ cảnh đời,
Vô thường là bạn sống đời viễn ly!
Ta không tham luyến điều gì,
Ra đi thong thả, ai bì mặc ai!
Chuyện đời ai đúng ai sai, 
Nhân nào quả nấy nhọc gì đến ta!


Nhà Đất
Nhà ta mái lợp tranh thưa,
Gió cuốn đi mất, giữa trưa phiêu bồng!
Bây giờ đứng đợi ai trông,
Cho cơn rách nát, phòng không hết rồi!
Thùng mì xơi được bao hôm,
Xin ai giúp đỡ cho thêm vài thùng!
Thùng này thùng nữa thùng thung,
Thùng không có đáy, ung dung đợi chờ!
Luân hồi quay lại trả rồi,
Ra làm con vật, ụm bò là xong!
Khuyên khách trần nhớ nghĩ trong,
Lo tu đạo cả, ước mong phải vừa!
Thân người có được bao lăm,
Mà toan tính toán đủ trăm việc đời!
Người đời nên nghĩ lại côi,
Bao giờ xuống lỗ, thiệt hơn với mình,
A Di Đà Phật tánh linh,
Xưa nay vẫn đủ chỉ mình bỏ thôi!