Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Danh vây Lợi!

Sáng nay mưa lại rã rơi,
Ướt thì lạnh lắm, còn xơi được gì?
Đêm nằm mong cả lối đi,
Sáng thì ướt cả đường đi lối về!
Về đâu khi ta chưa đến,
Đến đâu mà ta chưa biết lối về!
Cực Lạc quê hương người đến,
Địa Ngục không lối người đã đến rồi!
Khuyên người lòng dạ chớ mơ,

Công Danh như thể, giống cờ bị vây!

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Thương Lắm Đôi Mắt!

Sáng nay ta mở mắt,
Nhìn quanh đều bóng tối,
Với đôi mắt nhìn đời!
Ngu si và mê muội!
Cũng đôi mắt xưa nay,
Nhìn đời luôn hoan hỷ,
Tha thứ và cảm thông,
Ta thấy đời luôn đẹp!
Cũng đôi mắt ấy vậy,
Biết bao dung độ lượng,
Nhìn hiểu thương cuộc đời,

Tất cả đều dễ thương!

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Chấm Điểm Cho Mình!

Điểm không là điểm khởi đầu,
Điểm một là điểm bắt đầu khổ đau!
Điểm hai tim lại lao sao,
Điểm ba ta lại bôn ba xứ người!
Điểm bốn khốn khổ cuộc đời,
Điểm năm lăm răm rã rời thể xác!
Điểm sáu mang bác cho đời,
Điểm bảy lẩy bẩy chân vời chử bát!
Điểm tám nhìn đâu ngơ ngát,
Điểm chín nghe câu khúc hát vô thường!
Ai ơi! Nghĩ lại đời thường,
Lấy gì làm thật tranh vương với đời!
Đời người ngắn ngủi ai ơi!
Cơm ăn ba cử, tính thôi đủ điều?
Đêm nằm giường ngủ bao nhiêu?
Mà toan tính toán sớm chiều lao tâm!
Kính mong tất cả xa gần,
Buông đi vọng tưởng trăm năm là dài?
Vô thường chẳng hẹn với ai,
Làm sao tâm được thảnh thơi nhìn đời?

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Nhiễm Ô!

Tâm nhơ quan sát thảy đều nhơ,
Lòng sạch như băng có nhiễm ô?
Các pháp xưa nay là như thế,
Có chi Bụi bẩn với Bụi nhơ?
Nhơ sạch là hai chẳng sạch nhơ,
Vậy mà ta sạch, vậy ai nhơ?
Điên đảo là Ta Bụi sạch nhơ,
Điên đảo là không hết nhiễm ô!

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

Thuê Nhà!

Ta đến thuê nhà ở bao lâu?
Mà toan chứa chấp ở đâu đâu!
Cái gì là thật Bụi  Trần nhỉ?
Giải bày ngẫm nghĩ khách trần đây!

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Mơ Huyền Mờ!

Mơ chi danh lợi sắc tài,
Lao tâm khổ trí đêm ngày vậy thôi!
Chi bằng giác ngộ cảnh đời,
Vô thường là bạn sống đời viễn ly!
Ta không tham luyến điều gì,
Ra đi thong thả, ai bì mặc ai!
Chuyện đời ai đúng ai sai, 
Nhân nào quả nấy nhọc gì đến ta!


Nhà Đất
Nhà ta mái lợp tranh thưa,
Gió cuốn đi mất, giữa trưa phiêu bồng!
Bây giờ đứng đợi ai trông,
Cho cơn rách nát, phòng không hết rồi!
Thùng mì xơi được bao hôm,
Xin ai giúp đỡ cho thêm vài thùng!
Thùng này thùng nữa thùng thung,
Thùng không có đáy, ung dung đợi chờ!
Luân hồi quay lại trả rồi,
Ra làm con vật, ụm bò là xong!
Khuyên khách trần nhớ nghĩ trong,
Lo tu đạo cả, ước mong phải vừa!
Thân người có được bao lăm,
Mà toan tính toán đủ trăm việc đời!
Người đời nên nghĩ lại côi,
Bao giờ xuống lỗ, thiệt hơn với mình,
A Di Đà Phật tánh linh,
Xưa nay vẫn đủ chỉ mình bỏ thôi!

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

An Tâm!

Sáng ra chào ánh bình minh,
Sáng ra hít thở cho mình phút giây!
Vào phòng uống tách trà này,
Thơm tho hết chén đầy vơi phải vừa!
Bạn sống trăm tuổi đã chưa?
Phút giây an lạc thảnh thơi có nhiều!
Tiền nhiều mua được bao nhiêu?
Tôi đây cho bạn sớm chiều an tâm!
Rảnh rang nghe lại trong tâm,
Không còn phiền muộn lỗi lầm tiêu tan!

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

Được gì?

Màng đêm bao phủ thế gian này,
Mặt nhựt chiếu soi thảy đủ đầy,
Sáng ra chim hót, mừng chúa thượng!
Phơi bày chân tánh pháp thân đây!
Nhân loại ơi! Hởi thế nhân này,
Điều gì là thật, mãi vui ưa,
Bon chen lắm thứ, nào có được?
Giả từ cảnh huyển về đất mẹ,
Mang gì với nghiệp thức ta đây?
Mãi vui thế sự, nên lo nghĩ,
Rốt cuộc rồi đây, chẳng được gì!

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Nhìn Lại Đời Ta!

Một sáng ta thức giấc,
Nhìn quanh bao kẻ mê,
Rong ruổi với tháng ngày,
Kẻ chìm trong danh lợi,
Kẻ chết trong vàng son,
Để một ngày thức dậy,
Sương lam phủ trắng nhà!
Ta ra đi trong mê dại,
Lầm lủi trong sáu đường!
Với nghiệp đã tạo ra,
Mong khách trần nhìn lại,
Đoạn đường đã đi qua,
Cái gì là chơn thật?

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Danh Bụi Trần!

Bụi Trần cũng lắm người ưa,
Cũng lắm người dạ, kẻ thưa Bụi Trần,
Bụi Trần cũng lắm Bụi Trần,
Hư danh là thứ phong trần quét thôi!
Quét rồi Bụi vẫn dính mồi,
Tham Danh thích đủ, chỗ ngồi phải cao!
Cuối đời thì phải núp vào,
Vào trong sáu miếng, ai nào hơn ai?
Gò cao, gò thấp, một gò,
Mâm cao, cỗ thấp, ruồi cho cúng ruồi!
Khi còn sống chẳng giúp đời,
Để nhân tích đức ra hồi cháu con!
Bây giờ nghĩ lại thiệt hơn,
Lo tu đạo đức, lòng còn vui thay!