Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

Giới Tà Dâm!

Giới tà dâm,
Khuyên người giữ chánh hạnh!
Đừng gợi ý,
Cho người ham sắc dục!
Đừng khoe đẹp,
Người không gìn nét đẹp!
Chớ buông lung,
Đục vách khoét tường người!
Chớ buông lỏng,
Lả lơi lời đường mật!
Chớ đưa tình,
Liếc dọc mắt người ưa!
Đừng mê sắc,
Làm tốn hao tài sản!
Chớ vin cành,
Mủ khỏi dính tay ai!
Mùi tục lụy,
Khuyên ai mau tránh khỏi!
Chỉ một lòng,
Với vợ của nhà thôi!
Có những lúc,
Lòng tham muốn nỗi lên!
Chỉ một bên,
Cưỡng chế cơn thèm muốn!
Cũng thành hình,
Tội lỗi của tà dâm!
Bởi như thế,
Phật khuyên dạy chúng sanh!
Tham muốn nhiều,
Đau khổ phải càng nhiều!
Thân phải bệnh,
Do lục tạng tốn ít nhiều!
Nếu đã biết,
Khuyên người vừa đủ sức!
Chớ tham lam,
Nhựa sống phải hao mòn!
Cũng như vậy,
Hai cây cùng chung sống!
Cao su kia,
Người cứ lấy mủ hoài!
Thân đã ốm,
Còn đen ngòm sự sống!
Còn cây kia,
Biết gìn giữ cho đời!
Đã được sống,
Cho mọi người chung sống!
Mang niềm vui,
Hạnh phúc cả muôn loài!
Nam Mô Phật,
Đức Phật thật tuyệt vời!
Chúng con nguyện,
Sống một đời như Phật!
Để nụ cười,
Lan tỏa khắp châu thân!

Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

Sát Sanh Giới!

Giới Sát Sanh!
Khuyên người chớ giết ai!
Đừng ỷ mạnh,
Ra tay cố giết hoài!
Đừng giận dỗi,
Đâm lời gây giết hại!
Đừng tham tham,
Giết cả chính mình đây!
Đừng nóng giận,
Giết ta trong từng phút!
Đừng mê muội,
Cả đời nơi tâm tối!
Đừng nô lệ,
Bởi lời nói đảo điên!
Đừng bạc tiền,
Mua chuốc cả lụy phiền!
Đừng ra vẻ,
Ra oai để khổ thân!
Đừng vì vui,
Giết cả những chúng sinh!
Bao nhiêu thứ,
Mồ chôn nơi ruột thúi!
Còn ta đây,
Nghĩa địa chất thành gò!
Mở miệng ra,
Ta là kẻ ăn hiền!
Nơi đầu môi,
Ta là kẻ ở lành!
Xét cho kỷ,
Cho gì có chừa đâu?
Tất cả thế,
Ngụy biện điều tham muốn!
Bởi tham ăn,
Tuổi thọ nào được dài!
Ngoài những thứ,
Vui khi thấy giết hại!
Xúi người kia,
Cầm gậy gộc hại đi!
Tất cả rồi,
Chung quy thành giết hại!
Bởi như thế,
Phật khuyên người chớ hại!
Lòng bao dung,
Thương hết cả hàm linh!
Để vật sống,
Chung vui với chúng mình!
Cùng con cả,
Nỡ ra tay giết vật!
Để tiếng kêu,
Ai oán bát canh này!
Nếu đổi lại,
Thân mình nơi chốn ấy!
Có chịu không,

Cho kẻ khác giết mình?
Thân thể ta,
Chịu đau chông chốc lát!
Đã than rồi,
Khổ lắm bà con ơi!
Mong các bạn,
Nghĩ suy cho cặn kẻ!
Để khỏi mang,
Nghiệp sát đến với mình!
Lời Phật dạy,
Cùng nhau vâng gìn giữ!
Để mọi loài,
Vui sống thật thanh nhàn!
Nam mô Phật,
Thích Ca  Mâu  Ni Phật!

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

Giới Trộm Cắp!

Giới trộm cắp,
Khuyên người nên làm tốt!
Đừng trộm người,
Bằng ăn cắp thời gian!
Đừng mưu mẹo,
Vặt vảnh ngay thành méo!
Đừng lừa người,
Mua đồ vật không trả!
Đừng tham vật,
Của công vơ vét nhé!
Đừng ỷ mình,
Quyền cao lộng hành nhé!
Đừng dối gian,
Bằng phương pháp khéo mồm!
Đừng lừa bịp,
Cùng con người chung sống!
Đừng giảo lanh,
Với người chậm chạp nhé!
Đừng cậy thế,
Bắt nạt kẻ cô thân!
Đừng hung tàn,
Làm mọi điều ngang trái!
Đừng bóc lột,
Công sức của con người!
Đừng phí sức,
Phì phà điếu thuốc cả!
Để thành người,
Trộm khí khói tung bay!
Chung quy cả,
Ai cũng tham vậy khổ!
Tất cả vì,
Nhu cầu lợi dưỡng riêng!
Để phải mang,
Nhân quả trả nhiều đời!
Mang lông trả,
Bị người ta sai khiến!
Rồi tù tội,
Vào ra nơi tâm cả!
Để mang tiếng,
Cả đời trộm của công!
Bao thị phi,
Trái ngang trong và đục!
Biết như vậy,
Ta không làm khổ ta!
Để làm gì?
Nô lệ dục vọng kia!
Để được gì?
Với xác thịt thân to!
Để lại gì?
Ruồi nhặng béo là cho!
Nó bu lại,
Cười một lũ dại khờ!
Ăn những thứ,
Hôi tanh bằng chúng nó!
Bởi như thế,
Phần con nhiều như thế!
Phần người đâu,
Mất biệt người đâu người!
Lời Phật dạy,
Ta nên suy xét kỷ!
Để chừa đi,
Tánh tham lam đố kỵ!
Để không thôi,
Ta làm nô lệ mãi!
Với thân hình,
Con người tham ích kỷ!
Lòng nhỏ nhen,
Tật đố chẳng chừa sao!?
Kính mong bạn,
Chúng ta cùng tu nhé!
Luôn giữ gìn,
Không tham dù vật nhỏ!
Không trộm cắp,
Dù bất cứ cách nào!
Để lòng luôn,
Thanh thản và mĩm cười!

Nụ Cười!

Mỗi ngày ta ,
Dành cho ta giây phút,
Quán cuộc đời,
Vốn dĩ  là hư vô,
Quán thân này,
Như huyễn hoá không mơ,
Quán cỏi này,
Ai ai rồi cũng chết!
Nghĩ như thế, 
Ta không hề dính mắc!
Miệng mĩm cười,
Với ánh mắt thương yêu!
Dùng lời nói,
Bằng ngôn ngữ dễ nghe!
Với thân này,
Dùng vào đâu cũng được!
Và như thế,
Chính ta là bụi đất!
Còn cách nhìn,
Ta hơn bao kẻ khác!
Phải thế này,
Tự ta làm khổ ta!
Phải thế kia,
Ta khổ mọi người khổ!
Phải thế nọ,
Ta đau khổ dài dài!
Mong các bạn,
Nghĩ suy đôi điều nhé!
Bụi là thế,
Nên chia sẽ với đời!
Để mỗi ngày,
Bụi cứ mãi vui chơi!
Cười đi bạn,
Để tự mình cảm nhận!
Rồi nụ cười,
Lan tỏa khắp trong thân!
Chia mọi người,
Nụ cười hoan hỷ mãi!