Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

Bây Giờ Đây!

Thời gian àh,
Nào có thêm bớt gì!
Không gia àh,
Nào có đến đi đâu!
Bụi Trần àh,
Không quái ngại nơi nơi!
Con người àh,
Điên đảo và vọng tưởng!
Cho nên nói,
Có không là giả thuyết!
Danh như vậy,
Cũng chỉ là vọng hoặc!
Lợi như thế,
Hư dối cả thế gian!
Sắc thế àh,
Ảo giác không thực có!
Thọ những gì,
Cũng chỉ là mê hoặc!
Tưởng những chi,
Chấp ngã luôn khổ đau!
Hành việc gì,
Xoay vần trong sáu cỏi!
Chính vì thế,
Con người luôn khổ não!
Không thấy được,
Tự tánh vốn chân thật!
Nên thực hành,
Quán chiếu rõ ba cỏi!
Dù đã biết,
Nhưng vẫn còn mê mờ!
Nếu không hành,
Đứa mù dắt lũ đui!
Chìm sâu nữa,
Biết bao giờ thoát ly!
Mong mọi người,
Thường xuyên thức tỉnh vậy!
Vô thường kìa,
Mau vọi quán chiếu thân!
Để mỗi ngày,
Hiện tại lạc trú pháp!

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

Quét Bụi Trần!

Quét đi cho sạch bụi lòng,
Quét đi cho sạch cả trong lẫn ngoài!
Quét trừ tham ái tiêu tan,
Quét trừ sân hận, bình an mọi nhà!
Bụi tâm dọn sạch si tà,
Bụi tâm ngã mạn còn là vô minh!
Bụi hồng quét sạch nghi tình,
Bụi tâm phẳng lặng, tâm minh sáng ngời!
Trần này một chút phải thôi,
Trần chừ không quyết mãi trôi đến giờ!
Trần này, Trần nữa, Trần thân,
Trần lo tu đạo, hồng trần vậy thôi!

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

Soi Sáng!


Đêm hôm nay,
Sương che đầy lối cũ!
Bụi ngồi đây,
Nhìn vạn vật mờ mờ!
Sương giờ đây,
Che phủ lối đi về!
Bao lữ khách,
Còn chưa về đến được!
Nhà nơi nao!
Lối cũ bụi đi về!
Cũng lối ấy,
Sao Người về đến được!
Vậy mà nay,
Bụi vẫn phong sương tuyết!
Còn thời gian,
Bụi lầm lũi trong đêm!
Còn bươn chãi,
Giành cuộc sống não phiền!
Có gì đâu,
Người lữ khách thâu đêm!
Sao không sống,
Giữa muôn ngàn sự sống!
Biết bao dung,
Tha thứ ở chính mình!
Học tha thứ,
Với cuộc đời thử thách!
Nở nụ cười,
Cuộc sống có gì đâu!
Và hôm nay,
Vô Thường bụi và bạn!
Còn giận chi,
Ghét nhau được những gì?
Hãy thương nhau,
Như bà con quyến thuộc!
Vì cuộc đời,
Trăm năm có nghĩa gì?
Sao không vui,
Cười vô thường nó dại!
Ta đã sống,
Làm tròn cho sự sống!
Cho niềm tin,
Cho con cháu noi theo!
Để một mai,
Hơi thở kia không còn!
Ta vẫn vui,
Những gì bụi cống hiến!
Dâng cho đời,
Những bông hoa đẹp lắm!
Thương cuộc sống,
Còn nhiều người lầm lạc,
Phải chôn vùi,
Theo bản Ngã cuồng mê!
Thật là thương,
Những nô lệ Ngã đường!
Bao năm sống,
Thật chưa từng được sống!
Mong các bạn,
Hãy nhìn vào sự sống!
Hãy ung dung,
Cống hiến hết lòng mình!