Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Mẹ ( Bụi ) Ba



Sáng nay bi thc dy,
Nhìn thy ông mt tri,
Ông mt tri nói rng;
Ht bi quá nh nhoi,
Không ai nhìn ai ngó.
Ch có mt tri soi,
Ht bi tuy nh nhoi,
Nhưng vn có ba m,
Ba bi tht là to,
M bi tht là ln.
Ba bi là mt tri,
M bi là mt đt.
Ch vì bi ham chơi,
Nên xa ba m.
Ht bi nh ba m
Vu lan v bi nh,
Hai đng sinh thành tôi
Ngưi đã già lm ri!
Nh thương ht bi lm,
Lâu lm chưa v thăm,
Ht bi nh hai ngưi.
Bi vi m thôi.
Còn cha thì soi sáng
Ch dn đưng bi đi
Nơi nào là đt m
Là có ht bi tôi,
Đi khp thế gian này,
M vn thương tôi nht.
Cha tôi vn như vy!
Dõi bưc trn con đi.
Con nguyn sng thương yêu,
Tt c ai đang sng,
Vì nhân loi, mi ngưi.
Vi tinh thn h xã,
Bao dung và th tha
Cùng bè bn, đ huynh.
Như bà con quyến thuc,
Sng chung mt mái nhà,
Xin đng gin vi nhau,
Đ to ra nim vui,
Là hnh phúc hin ti
Mãi mãi là an vui
Kính chúc mi ngưi thôi!
Nh thương ba m nhé
Ngưi sinh thành ra tôi,
Cũng như các anh em,
Hòa thun mà vui sng,
To thế gii hòa bình,
T nhà ra xã hi
Ri khp c tây đông
C bu tri an lc!
Nam mô a di đà pht!

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Ngọn Lửa !


Kính chào các bạn đồng tu, đồng học! Ngày mới đã bắt đầu cho ai tỉnh thức, với tách trà ngào ngạt hương thơm. Một ánh sáng ban mai vừa lóe dạng xua tan bao bóng tối dần dần xa cách. Nhường lại cho ánh sáng ngự trị cho ngày mới bắt đầu! Hôm nay Bụi xin chia sẽ về ánh sáng của ngọn lửa. Các bạn ai cũng biết ngọn lửa nhỏ có thể làm cho chúng ta ấm áp, ngọn lửa nhỏ kia có thể chiếu sáng muôn nơi, và có thể làm cháy tan hết thảy các Pháp hiện hửu quanh ta! Cho nên đừng thấy ngọn lửa nhỏ mà ta khinh khi rằng không có gì cả?!

Các bạn thân mến! Ngọn lửa bên ngoài ta có thể nhìn thấy chúng, nhưng ngọn lửa bên trong cơ thể của các bạn có thể nhìn thấy chăng? Tất cả đều đang ngủ ngầm trong từng sát na của ý thức, nếu hợp thời nó sẽ lan tràn cháy tan hết mọi thứ. Nó thật đáng dễ sợ, nếu hằng ngày bạn không tu dưỡng thân tâm, tạo nên những yếu tố thương yêu mọi người, mọi vật, bằng cả trái tim hiểu biết từ bi. Thì một mai cơn giận, cơn hận thù của bạn nó ngủ ngầm như đốm lửa nhỏ kia khi đốt cháy những cây cối, lại không được cơn mưa nào tưới tẩm vào, thì những than hồng tuy không cháy mà nó vẫn âm ỉ trong từng sát na sanh diệt. Hội đủ nhân duyên nó sẽ bộc phát, cho nên hằng ngày giao tiếp, đối diện với nhau, từ lời nói đến việc làm nên soi sáng tâm tư, tỉnh giác, tinh cần nhứt tâm chánh niệm. Đừng để mụ già vô minh ngăn che tâm tánh của bạn. Lúc nào bạn cũng nên nghĩ đời người gặp nhau được bao lâu? Thế tại sao chúng ta không tạo yếu tố thương yêu, biết lắng nghe và chia sẽ, cảm thông với người xung quanh ta! Có phải chăng do tâm ích kỷ, do lòng giận hờn, sanh tâm đố kỵ, ghen ghét được nuôi dưỡng  thân tâm của các bạn?

Các bạn có biết không, nếu hằng ngày ta nuôi dưỡng những hạt tâm thức tốt lành nó sẽ tạo ra gương mặt dễ nhìn, dễ mến. Còn ngược lại thì là gương mặt khó coi, dzữ dzằng, bậm trợn nó sẽ thiêu đốt tâm can của các bạn. Chính nó làm cho cuộc sống của bạn không biết niềm vui là gì, hay nụ cười trên môi của bạn đẹp biết bao, khi bạn nở một nụ cười với ai đó, là bạn đang tưới tẩm những giọt nước cam lồ xua đi bao nổi niềm ẩn khuất, tiềm ẩn của giận, của hận sẽ dần dần tan biến. Nó sẽ thay vào đó là niềm vui, là thương yêu, là nụ cười hoan hỷ. Nếu bạn chịu thực hành thì tâm tư cùng tình cảm của bạn mỗi ngày, và mỗi ngày được lan tràn đến với những người xung quanh.! Lúc đó chính bạn đã và đang tạo ra và hình thành một cảnh giới đầy niềm vui và an lạc. Bạn đã hóa giải biết bao nhiêu những tâm hồn còn đam mê, lầm lạc vào năm thứ lục dục là cạm bẩy của rừng già vô minh. Hảy một lần nữa gióng tiếng chuông thức tỉnh cỏi lòng chính mình đi bạn! Hảy từ bỏ cơn giận đang đốt cháy trong tâm đi bạn. Để ngày ngày, tháng tháng cùng trời, cùng đất, cùng bước chân an lạc đi vào đời, sao mà nghe cỏi lòng nhẹ nhàng, khoan thai, nghe âm thanh của gió, của chim muông đang hót cho ta nghe bài ca vô thường tỉnh thức.

Kính thưa các bạn đồng tu, đồng học! Đời người sống có bao lâu, sao ta cứ giận cuối đời về đâu? Sớm lo một chút ngỏ hầu cứu an, dòng sông sanh tử bao lần, cũng vì tham giận, ghét ganh, oán thân đó mà! Bây giờ tỉnh ngộ hiện ra, tạo nên yếu tố tỉnh tâm thương người. Để rồi mỗi bước chân nở nụ cười, lòng thanh thản, thảnh thơi nhẹ bước thong dong tháng ngày. Kính chúc chư vị luôn giải ngộ mỗi ngày, luôn có phút giây an lạc!

Nam Mô A Di Đà Phật

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

Trà Buổi Sáng!

Thong dong ngày mới tách trà,
Tâm không rổng lặng bao la tuyệt vời.
Uống trà nắng sáng vui tươi,
Vườn tâm thanh thoát, rạng ngời An Vui!

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Mùa Hạ Năm 2013



Hạ về lòng dạ xôn xao,
Chư tăng kiết giới, dâng trào niềm vui.
Vui cùng câu kệ lời kinh,
Tiếng chuông nhịp mõ, lời kinh thăng trầm.
Lời Phật dạy nghĩa cao thâm,
Chúng con y giáo phụng hành lời răn.
Tam học Phật dạy đành rành,
Ba y bình bát, độ sanh luân hồi.
Việc đời nên nghĩ lại thôi,
Có gì là thật, mộng thôi đủ điều.
Khuyên khách trần, nên nghĩ lại,
Có thân, có khổ, phải cần lo tu.
Gạn lòng trong sạch, phải trừ tâm mê.
Tham, sân, nghiệp chướng nặng nề,
Nương lời Phật dạy, trở về tỉnh tu.
Lấy Giới Luật thẳng đường tu,
Định Tâm sáng tỏ, công phu hành trì.
Đi, đứng, nằm, ngủ việc chi,
Nấu cơm, giặt giũ chẳng lơi ấy mà!
Lại còn nhặt cỏ, quét sân,
Ba môn huệ học thiệt là,
Nhứt tâm bổn tánh, xưa nay đây rồi!
Nhìn qua, nhìn lại cỏi đời
Một tuồng ảo ảnh, lắm người đảo điên!
Khuyên khách trần, nên phải tỉnh,
Xa rời vọng tưởng, tịnh minh Niết Bàn.



Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

Vết Sẹo Cuộc Đời!



Kính thưa các bạn!
Bình minh vừa lóe dạng, chim chóc vang lời ca, chào một ngày nắng mới, cho vạn vật xinh tươi. Con người cũng như thế, bắt đầu cho ngày mới, với những ai đang có mặt, với những nụ cười tươi, với những điều âu lo, với những công việc hằng ngày, với những người tỉnh thức, là một ngày an vui.
Do sự sống của mỗi người chúng ta, tùy theo nghiệp mà mỗi ngày chúng ta gieo trồng, có những người lo toan, bận rộn, bôn ba, tranh đấu với thời gian, để kiếm cho mình bửa cơm manh áo, để đoàn hợp với gia đình, để hy vọng ngày mai, mỗi ngày thêm niềm vui. Nhưng có ai từng nghĩ, lúc chúng ta sinh ra đời, chẳng có một vết sẹo nào, nhưng do thời gian sống trong cỏi đời, do va chạm sự sống, do đấu tranh với thời gian, mà chúng ta có những vết sẹo ngoài ý muốn. Có chăng những vết sẹo kia đã cho ra những đứa con có lợi cho đời, có lợi cho đất nước, có lợi cho gia đình… mà những người cha, ông bố, bà mẹ đã nuôi dưỡng ta hằng ngày. Các vị có biết không? họ đã đem tấm thân mình ra chống chọi với thời gian, với tất cả những gì có thể làm cho con, cho ngày mai tươi sáng.
Còn có những người có những vết sẹo không phải vì con, hay vì đất nước, hay vì gia đình, mà là vì bản thân, muốn chứng tỏ ta là người dày dạng ăn chơi trong xã hội. Khi mọi người nhìn thấy sẹo là phải kính nể ta, là dân sành điệu. Hảy nhìn thử lại xem ta đã cống hiến gì cho đời, cho gia đình, cho xã hội chưa? Nếu chưa thấy mong các bạn nên nghĩ đến người sinh ra mình mà hổ thẹn. Mà lo báo đáp, để ngày mai người không còn nữa, lúc đó dù cho bạn có nhiều tiền, lắm của cũng là kẻ cô đơn và kẻ vong ơn!
Các bạn ơi! Dù cho da thịt của chúng ta có thể hàn gắn lại được, nhưng những vết Sẹo kia vẫn được nằm trên cơ thể khắp đó đây và mãi mãi sẽ theo ta suốt đời, cũng là những bài học của cuộc đời dành riêng tặng bạn, đều có ý nghĩa hoặc không ý nghĩa. Nhiều khi có những vết sẹo giúp chúng ta nhìn thấy để thay đổi cục diện tốt đẹp hơn!Tốt hơn hết là đừng bao giờ để có Vết Sẹo nha! Chúc các bạn nghĩ lại, nhìn lại cuộc đời luôn có ý nghĩa đối với chúng ta.