Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Dây Leo!


Dây leo dù cao xa
Chỉ một nhát kiêu sa
Đoạn mạng sống trường sa,
Trong giây phút đầu đà
Dẹp bỏ lòng kiêu ngạo,
Ý tham lam, tật đố.
Lòng sân hận ngập trời,
Với si mê đen tối,
Pháp Phật thật sâu mầu,
Đuổi xua ý tà vạy,
Định tâm thắng hung tàn.
Dùng trí tuệ chiếu soi,
Nguồn gốc sanh não phiền
Với người trí tự biết,
Tu học đúng như pháp,
An lạc giải thoát ngay,
Còn đâu đeo bám mãi
Dục vọng đã lìa tan,
Cứu cánh thường tịch tịnh.
Chơn thật đến Niết Bàn.

Cỏ Cây!


Cỏ cây cát đá vô tình,
Mà đem tâm ấy vô tình được sao?
Cỏ cây dù chẳng có sao,
Nhưng sao vẩn chảy mủ trào ra đây!
Huống chi người với cỏ cây,
Cùng nhau chung sống sao đành hại nhau?
Kính mong các bạn gần nhau,
Vun trồng bón nước, cây xanh cho đời.
Người đời trồng đức để chơi,
Để cho con cháu nhớ đời công ơn!

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Tu _ Hành !


Tu là chánh niệm hiện ra,
Tu là sửa lại cái ta hơn nào.
Tu là làm lại cái nào,
Hay tranh, hay đấu, lãng sao tối ngày.
Bây giờ niệm Phật thì hay,
Không còn phiền muộn, vui chơi suốt ngày.
Ăn uống cần kiệm hằng ngày,
Lo cho tín thí phước nào được tăng.
Không thì ba nghiệp lỗi lầm,
Ăn năng không kịp, thăng trầm sao đây?
Bây giờ nghĩ lại thì hay,
Lỗi lầm không có, phước dầy thiện nam!
Tu là không được tham lam,
Dứt trừ hôn ám, qúy tàm phải răn?
Tu là sửa lại nói năng,
Làm cho người thích, phước tăng mỗi ngày.
Tu là sửa lại cái tai,
Nghe điều đạo đức, trong ngoài điều yên.
Tu là dẹp tánh quàng xiên,
Nói lời hòa nhã, ngồi liền chỉnh chu!
Người mới tu nên gắng giữ,
Tu lâu rồi phải giữ đủ tam y.
Tu là sửa lại tướng đi,
Khoan thai nhẹ bước, việc gì gấp đâu?
Tu như thể được làm dâu,
Kính trên nhường dưới, như hầu Phật thôi!
Việc đời không được nói chơi,
Dễ lầm tư tưởng, dễ rơi lắm àh!
Buông tâm nhớ nghĩ chuyện nhà,
Xa Phật, cách Pháp vậy mà không tu!
Tối ngày sơn phếch lộng dù,
Công danh, sự nghiệp, ngục tù mở ra.
Bao nhiêu nghiệp chướng tạo ra,
Phần mình lnh lấy, ai mà chiụ thay!
Kính mong Bồ Tát các Ngài,
Hiện thân cứu vớt, các loài sinh linh.
Hôm nay đảnh lễ cầu xin,
Chư Phật chứng giám, tội tình tiêu tan!

Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

Nhân Quả !



Ngày qua, ngày lại, qua ngày,
Năm năm, tháng tháng, đường dài ta đi.
Ta đi với nghiệp thức gì?
Để thành thiên cổ tiếc gì nữa không?
Hay là uổng kiếp trống không,
Trở thành sâu mọt, hóa lông khắp mình.
Khuyên người, cũng lại khuyên mình
Khéo tu thì nổi, chơn tình là đây.
Được thân người đâu há dễ,
Lở lầm một chút ê hề mặt ai?
Xét ra trong trắng bên ngoài,
Kính mong các bạn trong ngoài,
Cùng nhau thức tỉnh, đêm ngày gắng tu.
Làm lợi ích gắng công phu,
Lở làng một chút tội dù cũng tiêu.
Bằng không đại chúng nhớ điều
Làm gì gặt nấy, sớm chiều mà thôi!

Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

Pháp Vủ


Hơi nước tạo thành mây,
Mây lại tạo thành nước.
Tưới thắm màu cây cỏ,
Ra sạch lớp bụi nhơ.
Pháp Phật thật mầu nhiệm,
Xua tan bao phiền não,
Dẹp sạch ý tà tâm.
Là pháp thường cứu cánh.
Pháp Phật là bồ đề,
Bồ Đề thành chủng Phật.
Tưới thắm hạt tâm thức,
Tiêu sạch phiền não tâm.
Đưa người mê trong khổ,
Như thuyền từ bát nhã.
Cứu cánh thường tịch tịnh,
Pháp chơn thật như vậy!
Pháp không chỗ phân biệt,
Như hư không còn kia.
Dù là pháp sanh diệt,
Như mưa và chẳng mưa.
Hư không tồn tại mãi,
Thật bền mà chẳng mất.
Tâm của tâm như vậy,
Thật tướng thường như vậy.
Thân của thân sanh diệt,
Có, còn mất tâm đâu?
Hay vẫn hiện xưa nay.
Chốn củ nay tìm về,
Như người quên nhà mình.
Nay tìm về vui không,
Thật sống vậy An Vui!

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Bên Ngoài Da!


Chùa tôi lớn xác dềnh dàng
Tâm thì nhỏ hẹp, muôn vàn Phật con
Tụng kinh, lễ Phật từng cơn
Thích thì tu niệm, mỗi mòn thì thôi!
Không thì nói pháp dạy đời,
Cho đàn hậu thế, ai thời ham tu.
Tu là cầu Phật ban ơn,
Phổ Hiền nguyện lớn lại còn về đây.
Giáo Pháp Phật nói thật hay
Cầu xin các đấng bề trên thế nào!
Gia ân, phù hộ tôi đây,
Chùa to, Phật lớn như vầy của tôi.
Các ông ăn bám đủ rồi,
Đừng có xấc láo, lôi thôi thế này.
Đi mau ra khỏi chùa này,
Để chùa thành cái, cái này thầy lo.
Lo bưng, lo bít, miệng đời,
Lo cho thân xác, ghế ngồi thật cao.
Việc chùa giao lại bà nào,
Của tiền giữ hết, ai vào biết tay.
Cái này xin lạy Phật ngài,
Từ bi cứu vớt, mọi loài quần sanh.
Đừng cho quỷ dữ hành hành,
Để tâm thanh thoát, an lành đường tu.
Kính mong các vị nhớ câu,
Tu là nhẫn nhục, hồi đầu là an.
Lời quê: Trong thời đại mạt thế, nhiều người tu hành chỉ biết lo cho cá nhân. Hoặc chỉ biết cầu xin, ban ơn, gia hộ, mà quên mình chạy theo tiền tài, danh lợi, tiền cảnh bên ngoài, mất đi Ông Chủ xưa nay của chính mình. Đức Phật dạy “… Từ Da vào Thịt đến Gân qua Xương và cuối cùng là Tủy”. Như vậy ta kiểm nghiệm lại quá trình tu tập của ta đã thâm nhập đến  đâu rồi??? Để không may vô thường đến tất cả đều là Không, nhìn lại có uổng kiếp sống không???

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

Tình Huynh Đệ


Mong muốn gì đâu nữa các huynh,
Ly biệt với nhau một chữ tình.
Ham muốn chút chi thêm khổ dạ,
Để dành hơi thở, niệm tâm kinh.